Chương 5

1.3K 103 7
                                    

       Tứ chi thiếu niên thon dài linh hoạt, nhịp nhàng theo điệu nhạc sôi động, mỗi một tiếng ngắt nhạc là một động tác lộn ngược đẹp mắt, từ dưới vạt áo lộ ra thắt lưng cùng cơ bụng kéo theo một trận tiếng huýt sáo cùng hoan hô, trong khoảng thời gian ngắn bầu không khí sôi nổi đến đỉnh điểm.

Cơn giận của Tiêu Chiến cũng lên đến đỉnh điểm.

Tên ngốc quậy phá này sống không kiên nhẫn phải không? Chạy đến hang sói như vậy để khiêu vũ? Không thể phủ nhận Vương Nhất Bác lúc này thật sự là Vương Nhất Bác, giống như mang theo hào quang của riêng mình, là venus thực sự nổi danh trên sân khấu, nhưng Tiêu Chiến lại nhìn người con trai trên sàn nhảy với ánh mắt ham muốn và tham lam, giống như ngọn lửa sắp hiện hóa, đem quần áo chướng mắt thiêu đốt gần như cháy rụi.

Tiêu Chiến cũng tỉnh rượu, đầu cũng không choáng váng, một bước nhanh tiến lên, Vương Nhất Bác lại xuống đài trước anh một bước, dòng người bắt đầu dâng trào, Tiêu Chiến nhất thời bị kẹt vào thế tiến thoái lưỡng nan.

"Hắc, tiểu soái ca." Một người con gái ăn mặc vô cùng gợi cảm lại không diễm tục cầm ly rượu ngồi xuống bên cạnh Vương Nhất Bác: "Cậu nhảy rất tốt. ”

Vương Nhất Bác không để ý tới cô.

"Tôi tên là Lâm Hiểu, tên cậu là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? "Đối mặt với sự lạnh lùng của Vương Nhất Bác, người con gái đó không nản lòng chút nào, "Tôi cũng muốn học nhảy, đợi lát nữa... Cậu dạy tôi được không? "Cô ấy mập mờ muốn nắm tay Vương Nhất Bác, lại bị Vương Nhất Bác cực kỳ mẫn cảm né tránh, cô ấy cũng không dây dưa, buông tay ra hiệu cho mình sẽ không chạm vào cậu nữa.

"Cậu muốn uống loại rượu gì? Cứ gọi đi, chị mời cậu uống, coi như là học phí, ha? "Chữ cuối cùng, cô ấy nói thập phần nhẹ nhàng, trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc này, như có như không, đủ để câu được thần hồn điên đảo.

Một đôi tay mảnh khảnh từ giữa hai người xuyên qua, phá vỡ bầu không khí kiều diễm ái muội này, gõ quầy bar, "Cho 1 ly Vượng Tử. " Người đến cười đến thập phần dối trá, " Xin lỗi chị, cậu ta chưa thành niên. ”

Lâm Hiểu cứng đờ một chút, không thể tin nhìn Vương Nhất Bác, vị thành niên?

"Không phải chị muốn học khiêu vũ sao?" Vương Nhất Bác không nhìn Tiêu Chiến, chỉ thản nhiên nhìn lướt qua người con gái kia một cái: "Đi theo tôi. ”

Cô ta có chút do dự, Vương Nhất Bác lại đi thẳng ra ngoài, người con trai trước mắt còn tức giận hơn cô, nghiến răng nghiến lợi đi theo, cô có chút không rõ quan hệ của hai người này, dừng một chút, nhưng vẫn đi theo.

Cửa vừa đóng lại, náo nhiệt cùng ồn ào bị che lại ở phía sau, trước mặt là gió đông tiêu sái, thổi đến lạnh run khắp người.

Bước chân của Vương Nhất Bác rất nhanh, chỉ vùi đầu đi về phía trước, Lâm Hiểu không cẩn thận trượt chân, kéo vạt áo khoác của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến bị buộc phải dừng bước, mắt thấy Vương Nhất Bác càng đi càng nhanh, hô vài câu cũng không thấy cậu dừng lại, Tiêu Chiến dưới tình thế cấp bách, cơ hồ là thốt ra —— "Vương Nhất Bác! Nếu em không dừng lại, anh sẽ đóng gói hành lý rời đi ngay lập tức! ”

[ZSWW][Edit] Trúc mã thành đôi (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ