Chương 18

763 60 6
                                    


Cuối tuần đó, bọn người Uông Trác Thành đều la hét Chiến ca thiên vị, chỉ dẫn con dâu nuôi từ bé đi ăn ngon, nhất định phải cùng nhau đi nhà hàng lão Trương ăn cơm, Tiêu Chiến cũng không nghĩ nhiều, mang theo mấy người đánh nhau ầm ĩ đi nhà lão Trương, mấy người tuy rằng gia cảnh đều phi thường không tệ, nhưng không ai có dáng vẻ thiếu gia, nhu thuận chào hỏi ông chủ liền ngồi xuống.

Lúc Trương Tinh bưng đồ ăn đi ra, Kỷ Lý đang siết chặt đôi giày mới mua cho ba cậu, chính là loại giày Vương Nhất Bác rất thích, Kỷ Lý thuận tiện trêu chọc đứa nhỏ một chút, đứa nhỏ bĩu môi, không để ý tới hắn, Tiêu Chiến đi ra giải vây, “Quay về anh mua cho em. ”

"Chiến ca, tiền tiêu vặt tháng này của anh chỉ còn hơn một ngàn thôi, sợ là không mua nổi nha~" Kỷ Lý tiếp tục trêu.

"Không có việc gì, cùng lắm thì cùng mẹ tôi thấu chi một chút tháng sau." Tiêu Chiến không quá để ý, nếu biết là muốn mua giày cho Vương Nhất Bác, Lương Tố sẽ không để ý.

"Ôi chao." Kỷ Lý chua xót ngã lên người Uông Trác Thành: "Chiến Chiến, tâm này của anh đều nghiêng về Bắc Thái Bình Dương, nếu không anh trực tiếp mua cửa hàng luôn đi. ”

"Mua về cũng là tặng tôi, cũng sẽ không tặng anh." Vương Nhất Bác nuốt thịt trong miệng, liếc Kỷ Lý một cái.

Tiêu Chiến uống một ngụm coca, nấc một cái, cười nói, "Cũng không phải không thể a. " Các thiếu niên hi hi ha ha trêu đùa nhau, bộ dáng không cần vì sinh kế mà phát sầu.

Thứ hai là ngày công bố kết quả thi chung, giáo viên chủ nhiệm đã gửi tất cả các bài thi của các môn học vào buổi đọc sớm, Tiêu Chiến không thể nghi ngờ lại đứng thứ nhất trong lớp, bạn cùng bàn run rẩy lắc bài thi của mình, phát ra tiếng than thở ai oán. Trương Tinh ngồi ở chỗ ngồi, trong tay nắm chặt bài thi, nghe được bạn học bên cạnh cười nói muốn sờ soạng đề thi của học thần cầu xin phù hộ, tiếng cười vui vẻ cùng tiếng đánh nhau tựa hồ đều biến thành châm chọc chói tai, tiếng cha mẹ tha thiết mà hận sắt không thành thép vang lên bên tai, thoáng chốc hắn xuất hiện ù tai ngắn ngủi: Sau đó là một mảnh ồn ào.

Trương Tinh phẫn nộ xé nát bài thi trong tay, chạy ra khỏi phòng học trong ánh mắt kinh ngạc của bạn học trong lớp, Tiêu Chiến cau mày nhìn bảng điểm trong tay, Trương Tinh toán và tiếng Anh liên tiếp mắc sai lầm, rớt khỏi top 50 trong lớp, xếp hạng sáu mươi hai.

Lập tức bên ngoài liền truyền đến tiếng kinh hô, Trương Tinh trèo lên sân thượng của trường học. Tiêu Chiến cau mày chạy lên sân thượng, Trương Tinh ngồi trên lan can khóc không thành tiếng, nhìn thấy Tiêu Chiến càng gào khóc.

"..." Tại thời khắc không khí có chút khẩn trương này, bên cạnh lại có người cười ra tiếng, trước mắt bao người, Vương Nhất Bác kiên trì đi ra, chủ nhiệm giáo dục còn chưa mở miệng, Tiêu Chiến đã cau mày nhìn cậu, "Tại sao em không tự học trong lớp học? Em là học sinh lớp 12, không tranh thủ thời gian học tập đến đây góp vui làm gì? ”

Giáo viên chủ nhiệm: fine, có vẻ như không cần tôi ở đây.

"Ca, em buồn ngủ..." Vương Nhất Bác tựa đầu vào vai Tiêu Chiến, lúc Tiêu Chiến học trung học, Vương Nhất Bác chỉ có thể tựa lên bả vai anh, giọng điệu uất ức của đứa trẻ khiến Tiêu Chiến có chút mềm lòng: "Vậy bài thi toán tối nay của em đừng làm nữa, đi ngủ sớm một chút đi. ”

[ZSWW][Edit] Trúc mã thành đôi (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ