Chương 24

645 52 3
                                    


Kết quả cuối cùng tất nhiên chính là học sinh đến tham gia náo nhiệt của học viện bị tống ra ngoài, học sinh trung học dựa vào thẻ học sinh tiến vào, Vương Nhất Bác mặt lạnh lùng nhìn tấm bản tuyên truyền, trong góc rõ ràng viết —— mời mang theo thẻ học sinh của trường.

Xấu hổ quá, căn bản không chú ý tới.

Vì thế cậu bạn nhỏ chỉ có thể ngồi xổm ở đầu cầu thang gọi điện thoại cho anh trai, triệu hoán thầy Tiêu ra đón cậu, còn an bài cậu ở một vị trí dựa vào phía sau, thầy Tiêu chống lấy bàn ghế của cậu, đem nửa người nhốt vào trong ngực, hơn một trăm đôi mắt nhìn, liền nhìn khuôn mặt cậu bé da trắng nõn kia dần dần trở nên đỏ lên.

"Nếu đã tới, liền nghe thật kỹ, trở về anh muốn hỏi bài thi em." Tiêu lão sư nhếch môi cười.

"Xin chào mọi người, tôi là Tiêu Chiến." Tiêu Chiến đứng trên bục giảng, lễ phép gật gật đầu, "Đàn anh Dư có việc xin nghỉ, bài phát biểu lần này do tôi thay thế, như vậy chủ đề của bài phát biểu lần này của chúng ta là lịch sử mỹ thuật phương Tây..."

Gần một giờ phát biểu, Tiêu Chiến dí dỏm nói, kiến thức của anh rộng rãi, từ ngữ dí dỏm hài hước, không có học hỏi cổ hủ, cũng không có cái gọi là "nghệ sĩ" nhảy thoát, trật tự rõ ràng lại có thể dẫn chứng phong phú, ban đầu chỉ là những người đến nhìn mặt đều bắt đầu bị bài phát biểu của anh hấp dẫn, không tự chủ được nghiêm túc.

"Trên đây là toàn bộ nội dung của bài phát biểu này." Tiêu Chiến tắt PPT, giơ tay lên nhìn đồng hồ một chút, "Còn mười phút nữa, mọi người có vấn đề gì muốn hỏi không? ”

Học sinh trung học phía dưới thì thầm to nhỏ với nhau trong chốc lát, lục tục đưa ra vấn đề, không ngoài vấn đề học nghệ thuật và thi đại học, Tiêu Chiến có chút khó khăn gãi gãi đầu, "Tôi được chủ nhiệm đề cử đến học viện mỹ thuật Florence, chưa từng trải qua kỳ thi đại học, trở về trực tiếp treo học tịch, cho nên vấn đề này, tôi có chút không trả lời được, xin lỗi. ”

Phía dưới là một trận thanh âm hâm mộ.

Vương Nhất Bác hơi thở phào nhẹ nhõm, cậu còn tưởng rằng sẽ có người hỏi Tiêu Chiến chọn vợ, xem ra mọi người còn chưa mất đi lý trí như vậy, quả nhiên đều là một số học sinh giỏi mỗi ngày học tập tốt lên!

“Đàn anh!” Phía dưới có một nữ sinh đột nhiên hét lên, "Có phải 3 năm trước anh đã tham gia triển lãm tranh Rosso không?! "Dư Huy"* là anh vẽ?! Bán được 1 tấm 900.000?! ”
*Dư huy: ánh chiều tà, tà dương

"Ừ..." Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, gật gật đầu, "Dư Huy đúng là tác phẩm của tôi, nhưng cụ thể bán được bao nhiêu tiền. Cha mẹ tôi không nói với tôi. ”

Phía dưới một mảnh xôn xao, Rosso là một triển lãm tranh cấp bậc nào mọi người đều biết, giá cao 900.000 cũng khiến người ta líu lưỡi, tuy rằng trước đây có giá 1,2 triệu trên trời của Tần Sương Chi, nhưng ba năm trước Tiêu Chiến mới 16 tuổi a!

“Tôi nhớ rồi!” Nữ sinh hàng sau đột nhiên thấp giọng kinh hô một câu, "Tôi vẫn cảm thấy quen mắt, anh chính là học trò cuối cùng của Tần Sương Chi! ”

"Cái gì?! Tần Sương Chi? Tần Sương Chi mà tôi quen biết sao?! ”

"Đúng vậy! Trước kia Tần Sương Chi tiếp nhận phỏng vấn đã từng nói qua, bà ấy đã thu một học trò, loại thiên phú cực cao, về sau còn đặc biệt tuyên truyền qua tranh của cậu ấy! Đàn anh, có thực sự là anh không?! ”
Truyện chỉ được đăng tại w.a.t.t.p.a.d Hanhien55

[ZSWW][Edit] Trúc mã thành đôi (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ