Vào sáng hôm sau, Trương Triết Hạn còn chưa hiểu chuyện gì đã bị ông Ji kéo lên xe đưa đến công ty, anh hỏi ông thì ông chỉ nói là thiếu gia sai ông đưa anh đến đó ngoài ra không có nói gì thêm.
Đến nơi anh được người tự cho là trợ lý của Cung tổng đến để đưa anh tới nhận việc.Nhận việc gì cơ?
Trương Triết Hạn còn đang hoang mang không hiểu chuyện gì, người bên cạnh lại lên tiếng.
- Anh Trương, em tên Văn Viễn là trợ lý của Cung tổng! Sau này chúng ta có thể sẽ được làm việc với nhau, anh có gì không hiểu cứ tìm em nhé!
Văn Viễn nhẹ nhàng cười nói với anh, ánh mắt cứ dán chặt lên người Trương Triết Hạn thầm đánh giá qua một lượt.
"Dung mạo hơn người thế này , đúng là anh dâu có khác!"
- À xin lỗi, nhưng mà...việc của tôi, là làm gì vậy?
Nghe anh hỏi Văn Viễn cũng thật thà đáp lại.
- Là thư ký riêng của Tổng Giám đốc!- Cậu đùa à sao có thể được chứ, tôi chưa từng làm việc ở nơi thế này bao giờ, cậu lại bảo tôi đi làm thư ký cho một người chức cao như vậy?
- Em không đùa! Là Cung tổng chỉ thị như vậy, anh đừng quá lo lắng bây giờ không biết nhưng sau này sẽ biết mà!
-...
Trương Triết Hạn được đưa đến một căn phòng được cho là phòng làm việc của vị CEO kia, vừa mở cửa phòng ra một mùi hương diệu nhẹ thoang thoảng trong căn phòng, anh cảm giác mùi này rất quen nhưng lại không nhớ ra đó là mùi gì. Lại thấy một thân ảnh cao gầy đang đứng ở kệ sách xoay lưng về phía anh.
- Cung tổng! Tôi đã đưa Thư ký Trương đến rồi!
- Được rồi, cậu ra ngoài đi!
- Vâng!
"Giọng nói này...không lẽ là..."
Tiếng đóng cửa đã cắt ngang dòng suy nghĩ của Trương Triết Hạn, Cung Tuấn thấy anh cứ đứng ngây ra đó thì trầm giọng lên tiếng.
- Tới đây!
- Là anh sao?- Sao vậy? Mới một ngày mà quên tôi rồi sao?
Cung Tuấn vừa nói vừa bước đến gần Trương Triết Hạn, Trương Triết Hạn cảnh giác lùi về sau gằn giọng với cậu.
- Anh muốn làm gì?
Cung Tuấn nhìn gương mặt đầy sợ hãi của anh thì mỉm cười rồi xoay lưng đi đến bàm làm việc.
- Tôi muốn cậu làm Thư ký của tôi!- Không làm! Sao tôi phải nghe lời anh!
- Cậu quên chuyện hợp đồng rồi sao? Tất cả những gì tôi muốn cậu phải đều phải làm theo, không có quyền từ chối!
- ...
Trương Triết Hạn đứng chôn chân ở đó trong đầu nghĩ không biết Cung Tuấn định làm gì đây. Nhân viên của hắn đầy ra đó không chọn một người đi lại muốn một người không có kinh nghiệm như anh chứ?
Anh nghĩ đi nghĩ lại dù sao đây cũng là công việc tốt vã lại anh cũng không thể từ chối Cung Tuấn được hắn mà cao hứng thì Trà Quán của anh và chú Diệp cũng bay mất luôn, đành phải nghe theo lời hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Tuấn Hạn ] Tiểu Triết! Đừng Khóc !
FanfictionCP: Cung Tuấn x Trương Triết Hạn "Sau buổi xem mắt bất đắc dĩ, hắn và anh về chung một nhà nhưng vốn không xem trọng cuộc hôn nhân này nên hắn luôn tỏ ra lạnh nhạt gắt gỏng vô tâm đối với anh, cho đến khi nhìn thấy tiểu kiều thê bật khóc nức nở tro...