BETA : niccce
Không biết từ lúc nào bầu trời đã bị mây đen bao phủ.
Nhưng sắc mặt của Viêm Đình so sắc trời còn đen hơn, lông mày hơi nhíu lại lạnh lùng đến đáng sợ.
Lâm Nguyên mắt lộ vẻ trông mong mà nhìn hắn, cãi lại nói: "Tôi không nghe thấy gì cả, chú có thể trả điện thoại cho tôi trước được không?"
Để tôi đánh xong trận này đã.
Viêm Đình nhớ tới lần trước khi ở khu nghỉ dưỡng, đứa nhỏ ôm chén không lo ăn cơm lại nhìn chằm chằm Tần Miện không chớp mắt, sắc mặt lại tối sầm vài phần.
Nghe tiếng súng nổ vang trời phát ra từ điện thoại, Lâm Nguyên lo lắng suýt chút nữa bắt lấy.
"Muốn chơi game không?" Viêm Đình hỏi.
Lâm Nguyên gật gật đầu, "Muốn."
Lâm Nguyên nhìn hắn với đôi mắt to tròn long lanh tỏ vẻ ủy khuất trông vô cùng đáng thương.
Mặc dù, chín mươi chín phần trăm là giả vờ.
"Tôi giúp em đánh." Viêm Đình cầm lấy di động tầm mắt dừng ở trên màn hình, hơi cau mày nhìn những hình ảnh kỳ quái.
"Chú có biết chơi hay không vậy?" Lâm Nguyên từ dưới thảm đứng lên ở phía sau hắn, trong đôi mắt rõ ràng hiện lên vẻ kinh ngạc cùng nghi hoặc.
Viêm Đình nhướng mày, "Có cái gì mà không biết."
Thanh âm trầm ổn lại khí phách.
Lâm Nguyên nhất thời bị mê hoặc thu hồi bàn tay muốn cướp đoạt, "Được, vậy chú cứ chơi."
"Này này, chú đừng như vậy mau chạy đến đằng kia. Bên phải có người nhanh chú mau thả bom khói đi, sau đó trốn vào sau gốc cây."
Viêm Đình click mở ba lô, từ bên trong chọn bom khói ném nó ra ngoài.
Bùm!
Tiếng nổ mạnh vang lớn, khói thuốc súng tràn ngập.
Sau khi sương khói tan đi, hai cái hộp nằm chỉnh tề trên mặt đất.
Lâm Nguyên: "..."
Cậu thật sự tin vào hắn.
Mẹ nó hắn thả bom khói, lựu đạn nhưng lại không ném kẻ thù.
Viêm Đình không chỉ nổ chết chính mình, còn nổ chết đồng đội không quen biết.
Không khí đột nhiên trở nên an tĩnh.
Một lát sau, một âm thanh hùng hùng hổ hổ truyền đến.
"Một đám ngu!"
Sau khi đồng đội mắng xong, mang theo phẫn nộ mà lui.
Lâm Nguyên chớp chớp mắt, cho rằng người đàn ông này bị mắng thực sự rất đúng.
Cậu mở miệng định nói gì đó nhưng lời nói chưa kịp thốt ra lại nuốt vào trong trở lại.
"Nhất định là trò chơi này có vấn đề." Viêm Đình vẻ mặt lạnh lùng đưa điện thoại lại cho cậu.
Lâm Nguyên nghĩ thầm hắn là người phát tiền lương cho mình, lời mà hắn nói tất cả đều đúng "Đúng vậy, chắc là trò chơi có vấn đề" cậu đáp.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi mang thai, tôi được người giàu có và quyền lực cưng chiều [xuyên sách]
RandomTác giả :Thất La CP: Khống chế hết thảy đại lão công VS vừa ngọt lại mềm làm nũng thụ. Tag: Sinh con, hào môn thế gia, xuyên thư 91C+11PN