"Anh làm sao vậy?" Lâm Nguyên dụi dụi đôi mắt buồn ngủ, giọng nói buồn ngủ mềm mại.
Bàn tay Viêm Đình giơ lên ở giữa không trung dừng lại một lát, chuẩn xác chụp phần bụng hơi nhô ra của cậu,còn nghiêm trang nói: "Anh đang giáo huấn con trai."
Lâm Nguyên: "?"
Làm thế nào để anh biết đó là con trai ? Nếu là con gái thì sao?
Lâm Nguyên chớp mắt, thầm nghĩ hai chúng ta chúng ta là nam nhân thô bạo nuôi con gái gì được, tốt hơn là nên nuôi một đứa con trai rắn chắc.
"Ồ, vậy anh tiếp tục đi." Lâm Nguyên buồn ngủ ngáp một cái, nắm lấy góc áo của Viêm Đình , tiếp tục nhắm mắt ngủ.
Viêm Đình không nhúc nhích nữa, cả người như bị điểm huyệt cúi đầu nhìn xuống vài ngón tay trắng nõn đang nắm lấy quần áo của mình, đôi mắt tràn đầy khí thế vừa rồi đột nhiên trở nên an tĩnh lại.
Hắn thận trọng nằm nghiêng xuống , động tác vô cùng nhẹ nhàng vì sợ đánh thức anh chàng nhỏ bé đang ngủ say bên cạnh.
Lâm Nguyên ban đầu cũng không có ngủ, cậu chỉ là nhắm mắt nghỉ ngơi hồi lâu cũng không có nghe thấy động tĩnh gì, chậm rãi hé mắt muốn nhìn xem người say rượu đang làm cái gì.
Tuy nhiên, lại phát hiện ra rằng Viêm Đình không làm gì cả, chỉ yên lặng nhìn mình, đôi mắt ngày thường sâu lạnh, nhưng lúc này lại dịu dàng vô cùng.
Rõ ràng ở vào trong bóng đêm, nhưng nó dường như được lấp đầy bởi các ngôi sao, tỏa sáng rực rỡ.
Trái tim của Lâm Nguyên chợt đập lỡ một nhịp.
Thân thể rụt rụt lại, nửa khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong chăn bông, cậu lẩm bẩm nói: "Anh nhìn em làm gì?"
Này hơn nửa đêm, cậu sẽ suy nghĩ bậy bạ.
Viêm Đình không nói gì, trầm mặc an tĩnh.
Lâm Nguyên mím mím môi dưới, duỗi tay móc ngón tay hắn , đầu ngón tay nhẹ nhàng cào trong lòng bàn tay, thì thào nói: "Ngủ đi."
Rèm che chắn ánh sáng, căn phòng lờ mờ ánh sáng, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy nhịp tim của hai người bọn họ.
Viêm Đình nhìn Lâm Nguyên nghiêm túc như vậy, hơi nhích người về phía trước, giống như thì thầm, thấp giọng nói: " Nguyên bảo, anh muốn hôn em."
"Hả?" Lâm Nguyên ngơ ngẩn, nghi hoặc nói:"Tại sao lại gọi em là Nguyên Bảo? Anh nghe thấy cái tên đó ở đâu? Anh... ngô..."
Viêm Đình cúi người và hôn lên khuôn miệng nhỏ của anh chàng.
Hơi thở ấm áp đan xen, không khí trong phòng dần dần ấm lên.
Viêm Đình nhẹ nhàng mút và hôn, một lần nữa lại một lần nữa, thâm tình lại sủng nịnh , không một chút ý tình dục.
Chỉ còn lại tình yêu nhớ nhung, giống như một mùa xuân ấm áp, quấn chặt lấy Lâm Nguyên.
Bên tai là hơi thở nóng bỏng của người đàn ông. Như có như không hương thông lạnh đọng lại nơi đầu mũi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi mang thai, tôi được người giàu có và quyền lực cưng chiều [xuyên sách]
De TodoTác giả :Thất La CP: Khống chế hết thảy đại lão công VS vừa ngọt lại mềm làm nũng thụ. Tag: Sinh con, hào môn thế gia, xuyên thư 91C+11PN