Q2 - Chương 80. Kỳ nghỉ - Gặp lại người quen

3.2K 398 13
                                    

(Truyện được edit và đăng duy nhất tại W.attpad VivianLight2904, hãy đọc truyện tại W.attpad chính chủ để ủng hộ cho mình nhé!)

Khó có khi nào Harry cùng Draco ngủ dậy trễ đến vậy, mãi đến gần giữa trưa vẫn còn nằm nướng trên giường. Mùa hè ở Canada không hề khiến người ta khó chịu một chút nào mà ngược lại còn đem đến cảm giác vừa thoải mái vừa ấm áp. Draco nằm trên giường chớp chớp mắt, sau đó cảm thấy trước ngực mình hơi nằng nặng, cùng với tiếng hít thở nhè nhẹ của Harry.

Hắn cong cong khóe miệng mỉm cười, dùng cái tay không bị Harry gối đầu xoa xoa mái tóc của cậu, tuy mái tóc này trông thì rối tung bù xù nhưng cảm giác khi sờ lên lại rất mềm mại, là cảm giác mà Draco yêu thích nhất, hắn rất thích cảm giác hai người họ thân mật như vậy. Draco tựa trán mình lên trán Harry, ánh mắt quyến luyến muôn phần.

"Ưm, Draco?" Dường như bị đánh thức bởi động tác của Draco, giọng Harry có chút ngái ngủ, hơi hơi bĩu môi lên tiếng.

"Đánh thức em à?" Giọng Draco ôn nhu dịu dàng, không giống với vương tử Slytherin cao ngạo tự phụ ở trường một chút nào, tay hắn vuốt ve qua lại trên gương mặt bóng loáng của Harry: "Chẳng qua cũng không còn sớm nữa, em nhìn xem, sắp 11 giờ rồi, có thể chuẩn bị đi ăn cơm trưa được rồi đấy."

Harry ló đầu ra liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ kiểu cổ treo trên tường, ngay sau đó lại vùi cái đầu nho nhỏ vào lòng ngực Draco, còn khẽ cọ cọ: "Không muốn, em còn muốn ngủ nữa, không muốn ăn cơm..."

Draco nhìn con mèo đen nhỏ rõ ràng là đang dở trò làm nũng chơi xấu, không biết nên khóc hay nên cười, hay là nên mạnh tay xách con mèo nhỏ mê ngủ nướng này đi ăn cơm: "Harry, đừng tùy hứng như vậy, nên đi ăn cơm thôi, không phải chiều nay em còn muốn ra ngoài chơi sao? Nếu không có tinh thần thì phải làm sao?"

"Không phải là có Độc dược Nâng cao tinh thần sao?" Con mèo nhỏ này một khi đã tùy hứng thì đúng là chẳng còn tí lí trí nào cả.

Độc dược Nâng cao tinh thần... Draco lại càng muốn cười, cái con mèo này tại sao bỗng nhiên lại nhớ được sự tồn tại của Độc dược rồi? Không biết nếu cha đỡ đầu của mình biết được có cảm thấy vui mừng vì nỗ lực dạy học vất vả suốt bốn năm trời cuối cùng cũng có kết quả hay không? A, đương nhiên, khả năng lớn hơn là mặt ông ấy sẽ tối sầm rồi lại tiếp tục phun nọc độc vào Harry: "Harry..."

Dưới sự khuyên bảo kiên trì bền bỉ của Draco, Harry đặc biệt không thoải mái trừng mắt, nhưng mà vẫn cố gắng bò dậy khỏi giường. Sau một hồi vật lộn rửa mặt chải đầu, lại thay một bộ quần áo thật là ra dáng, Harry trưng ra một khuôn mặt bất mãn nhìn Draco, còn đặc biệt 'hừ' thêm một tiếng mà cậu cho là rất hung dữ, sau đó một mình chạy tới nhà ăn của khách sạn ăn cơm trưa.

Draco bất đắc dĩ nhấc điện thoại lên gọi vào đường dây nội bộ, thông báo để người phục vụ không cần đem cơm trưa đến tận phòng, sau đó nhanh chân đuổi theo con mèo nhỏ bởi vì không được ngủ no nê mà vẫn còn đang tức giận. Cái tính cách giống như một chú mèo này tuy là thực sự rất đáng yêu, nhưng một khi đã xù lông ra rồi, thì việc dỗ dành cũng chẳng dễ dàng gì đâu, đặc biệt là khi con mèo này còn mang gen sư tử nữa.

[DraHar] SoulmateWhere stories live. Discover now