Q2 - Chương 70. Sirius khó xử

3.9K 467 11
                                    

(Truyện được edit và đăng duy nhất tại W.attpad VivianLight2904, hãy đọc truyện tại W.attpad chính chủ để ủng hộ cho mình nhé!)

Chờ khi chó bự Sirius quay trở lại trong lều y tế, trong lều đã không chỉ có mình Harry và Draco, những quán quân khác cũng đã lục tục lên bờ, trong tiếng oán trách ngập trời của phu nhân Pomfrey ngoan ngoãn thành thật uống thuốc trị cảm. Draco là người đầu tiên chú ý tới việc có một con chó to lớn vừa đi vào trong lều, mà ở trong lòng ngực hắn, Harry đã thơm ngọt ngủ mất.

Hắn bất động thanh sắc ôm Harry đứng lên, đi về hướng cửa lều, sau đó ra hiệu cho Sirius đi theo ra ngoài, đừng ở lại chỗ này. Con cho đen to lớn hung ác trừng mắt liếc nhìn Draco một cái, nhưng cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời, theo ý của hắn cùng Draco đi về hướng lâu đài Hogwarts. Dù sao thì nơi diễn ra bài thi thứ hai lúc này vẫn còn vô cùng náo nhiệt, có rất nhiều người, không phải là một nơi thích hợp để nói chuyện.

Draco ôm Harry, bên người còn có một con chó đen to lớn đi theo, tổ hợp như thế này vẫn dễ dàng làm cho người ta chú ý, đương nhiên, chủ yếu là mọi người đang nhìn cảnh Draco cùng Harry không hề kiêng dè gì mà thân mật giữa bàn dân thiên hạ đến sắp rớt cả tròng mắt ra ngoài. Bước nhanh hơn một chút để né tránh ánh mắt của những người thích xem náo nhiệt này, trong lòng Draco cảm thấy vô cùng phiền chán với cái loại người mặt dày mày dạn cứ không ngừng tụ lại để nhìn ngó người khác.

May mắn Sysley đứng một bên bắt gặp cảnh tượng này đã nhanh chóng chạy qua che chở cho học sinh của mình, giúp cho bọn Draco thuận lợi rời khỏi chỗ này. Còn con chó đen vẫn luôn đi theo bọn họ, vị giáo sư Phòng chống Nghệ thuật hắc ám chỉ đơn giản nhìn nhìn một chút, cũng không nói thêm gì, làm Draco cảm thấy đây là một người rất phóng khoáng.

Suốt quãng đường quay trở về lâu đài, Draco vô cùng cẩn thận để mình không đánh thức Harry, hắn biết mấy ngày nay Harry đã mệt đến thế nào, cái thứ được Salazar gọi là câu thần chú 'rất dễ học' kia, nghĩ bằng đầu gối cũng biết là không dễ học chút nào. Huống chi, câu thần chú kia đòi hỏi tiêu hao một lượng phép thuật không nhỏ, mới vừa nãy hẳn là Harry mệt muốn chết rồi.

Địa điểm nói chuyện Draco lựa chọn không phải là phòng Sinh hoạt chung của Slytherin hay phòng ngủ của hắn và Harry, mà là căn phòng Theo yêu cầu trước đây Harry đã từng đưa hắn tới, kỳ thật Draco vốn rất muốn lựa chọn văn phòng hiệu trưởng, nhưng thực đáng tiếc là hắn không biết mật khẩu. Phòng Theo yêu cầu theo yêu cầu của Draco, biến thành dáng vẻ phòng khách ở Thái ấp Malfoy, xa hoa cao nhã.

"Harry, tỉnh dậy đi nào, Harry... Em xem ai tới này?" Có chút luyến tiếc vì phải đánh thức Harry sớm như vậy, nhưng Draco liếc mặt một cái nhìn Sirius đã từ hình thái hóa thú biến thành người trở lại, bĩu bĩu môi, hắn chẳng có thứ gì hay ho muốn thảo luận với người cậu Gryffindor, phản đồ của Slytherin này cả.

"Ưm, Draco... Hả, chú Sirius?" Harry nỗ lực mở đôi mắt màu lục vẫn còn mông lung vì buồn ngủ, sau đó thực ngoài ý muốn phát hiện cha đỡ đầu nhà mình thế mà lại có mặt ở đây: "Là chú thật sao? Sao cha đỡ đầu lại ở đây thế ạ?"

Sirius có chút không biết nên nói cái gì mới tốt, chẳng lẽ chú lại đi nói với Harry, mình lo lắng nó bị thằng nhóc thối nhà Malfoy lừa bán đi mất, nên mới tới đây để bảo vệ hay sao? Bây giờ nhìn hai đứa nhỏ này thân mật, ngọt ngọt ngào ngào như vậy, người có mắt đều thấy tụi nó lưỡng tình tương duyệt, cái này thử hỏi người cha đỡ đầu như Sirius có thể làm sao bây giờ?

[DraHar] SoulmateWhere stories live. Discover now