Mọi chuyện được vỡ lẽ ra, Trịnh Lệ Hoa ngày hôm đó trở về bị Vương Nhất Bác và gia đình cậu yêu cầu ly hôn, Tiêu Chiến trở về chỉ xem kịch hay trước mắt mà thôi, bản thân Vương Nhất Bác có vẻ rất phấn khích cho chuyện ly hôn này bởi vì cậu có thể đường đường chính chính đón Tiêu Chiến về nhà ở mãi mãi cho Tiêu Chiến một danh phận xứng đáng, đánh dấu chủ quyền Tiêu Chiến mãi mãi là của cậu....Trịnh Lệ Hoa bị tờ đơn ly hôn làm mờ mắt đay khổ van xin đều vô ích, tệ hại hơn là cô còn bị khinh rẽ và đặc biệt đã thất bại thảm hại trong việc đấu đã với Tiêu Chiến, nhục nhã ,đau khổ nên cô đã chấp nhận chuyện ly hôn trở về với gia đình, nỗi hận với Tiêu Chiến vẫn còn đó, trước khi bước chân rời khỏi nhà và từ biệt cái danh Vương phu nhân cao quý cô đã nói...
"Tiêu Chiến có cơ hội tôi sẽ không tha cho anh, Vương Nhất Bác cả anh cũng phải trả giá"
Chuyện này gây xôn xao dư luận một thời gian nhưng cũng mai chóng lắng xuống, giờ đây cậu ôm ấp mỹ nhân của mình tại nhà cùng anh trao đổi yêu thương đã mất suốt thời gian năm ấy.
Tiêu Chiến thật sự yêu cậu, nhưng tình yêu này có lẽ sẽ dừng tại đây, đến lúc trả nó về buổi sơ khai ngày trước, nỗi hận đã rửa sạch,tình yêu nơi anh vẫn còn nóng hổi nhưng anh lại không thể chấp nhận bước tiếp, đêm hôm ấy là ngày ân ái cuối cùng của hai người, anh nằm trong lòng cậu sau một quảng thời gian hoan ái trước đó, anh nhìn ngắm kẻ đang ngủ say mãn nguyện phía trên....
Có phải cậu đang mơ một giấc mơ đẹp không, hãy mơ cho đến khi ngày mai anh sẽ rời khỏi đây, trò chơi kết thúc đồng nghĩa với việc tình yêu giả dối này cũng tan...anh vuốt ve gương mặt cậu thì thầm nhỏ...
"Tạm biệt anh, đến lúc phải dừng lại, giữa tôi và anh đã chấm dứt....tôi muốn anh phải hối hận cho bản thân của mình khi xưa!"
Anh nói xong rồi hôn vào môi cậu một cái, đôi môi này, thân thể cường tráng này, gương mặt hoàn mỹ này tất cả đều là của anh nhưng nó từ lâu đã vấy bẩn vì do chính cậu không trân trọng tình yêu đó, chi còn vài tiếng đồng hồ là trời sẽ sáng, sáng trong tôi và cũng sẽ sáng trong anh, quay lại thuở ban đầu chúng ta không hề quen biết, mọi thứ quay trở về cái vòng tuần hoàn của nó,chia tay.....chúng ta phải chấp nhận.....
Anh khẽ rơi giọt nước mắt...câu nói của cậu ngày trước đâm thẳng vào trái tim anh, cậu yêu sắc đẹp anh hay yêu con người anh, không ai hoàn hảo cả, cậu yêu những cái hoàn mỹ nhất và cả người cậu yêu cũng phải thật xinh đẹp nhưng anh lại ngược với cậu, anh yêu cậu bằng chính cả tâm can, dâng hiến cho cậu tất cả anh không bao giờ hối tiếc nhưng anh nhận lại được gì của ngày xưa đó....
"Chia tay...em nhìn bản thân em lại xem, anh yêu Lệ Hoa, xin lỗi em..."
Những câu nói đó anh chưa hề quên, anh lấy nó làm động lực phấn đấu trở nên một hình tượng cao sang, quyến rũ để chiêu dụ cậu nhưng cậu vẫn mắc câu chứng tỏ đàn ông không ai thật lòng, cậu chấp nhận bỏ vợ mình mới cưới để theo anh, cùng anh ân ái ngày đêm mà không màn hậu quả....nhiêu đó thôi cũng đủ hiểu rằng cậu không xứng với tình yêu anh, cậu chính là yêu thân thể và sắc đẹp này, cậu chưa hề yêu anh.....
BẠN ĐANG ĐỌC
TỔNG HỢP VƯƠNG TIÊU DƯỚI 20 CHAP
Hayran KurguTổng hợp những truyện dưới 20 chap của Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến