20.

5.7K 537 138
                                    

Về đến nơi, Soobin cùng với Yeonjun lên phòng làm việc, Taehyun thấy ông chủ và ông chủ tương lai nhà mình về rồi, liền lôi ra một danh sách vô cùng to lớn.

"Kính thưa ngài Choi Soobin, đây là tất cả những công việc tồn đọng mà ngài cần xử lý."

"Nói đùa gì vậy? Mấy cái này chẳng phải mày phẩy tay một cái là xong sao? Mày cứ làm theo ý mình đi, không cần hỏi anh đâu." Hắn đáp.

"Không! Em rất không muốn giải quyết nó, em quá mệt mỏi rồi." Taehyun cự tuyệt.

"Nè, anh chỉ mày nè, rồi mày chỉ việc làm theo thôi. Đây, cái phần này đưa cho bên truyền thông, từ đây đến đây đưa cho bên kế toán, phần còn lại đẩy cho bộ phận hậu cần, quá là hoàn hảo."

"Ông tự đi mà làm, để cho chồng của tôi yên!" Beomgyu không biết từ đâu hầm hầm đi tới, bộ dạng chỉ hận không thể xách dao phóng lợn một lần phi chết hắn.

"Đúng rồi, thằng Taehyun nó làm đến mức tóc bạc rồi kìa." Kai cũng đến. Không hiểu hôm nay là ngày gì mà mọi người tập hợp đông đủ ghê.

"Thế cơ á? Tóc bạc thì anh cho tiền đi nhuộm lại, không cần lo. Vào phòng đi." Hắn phẩy phẩy tay, chọc tức bọn họ rồi đem Yeonjun vào trong phòng làm việc.

"Anh Yeonjun ơi, anh với cái ông kia..." Kai ngồi đối diện với Yeonjun, ôm chân bó gối hỏi.

"Chuyện này..." Yeonjun quay sang Soobin.

"Đúng rồi, anh với Yeonjunie là bạn đời. Chúng nó biết hết rồi, xin lỗi vì không hỏi ý anh trước." Soobin nói.

"Không có gì, tùy ý em thôi." Anh gật đầu.

"Thế là sau này anh Yeonjun phải chịu khổ rồi. Tính tình của ông Soobin không phải dễ xơi đâu, cọc cằn, khó tính, hay cằn nhằn nữa." Beomgyu nắm lấy tay Yeonjun, thâm tình nói.

"Lại còn tùy tâm tùy tính tùy tiện, làm việc không có giờ giấc gì cả, hại em mệt chết." Kai nhanh chóng chêm vào.

"... Chúng mày hết cái để nói về anh rồi à? Chỉ có nói xấu là giỏi thôi."

"À mà khoan, Choi Soobin đi sang đây em hỏi chuyện." Taehyun nghĩ nghĩ cái gì đó liền đứng dậy kéo Soobin sang bên phòng bên cạnh.

"Sao thế?" Hắn hỏi.

"Anh đánh dấu anh Yeonjun là loại nào?"

"Vĩnh viễn." Soobin biết ngay kiểu gì Taehyun cũng hỏi cái này, chuẩn bị sẵn tinh thần để ăn mắng rồi.

"... Anh bị điên hay bị thần kinh hay não không ổn định?" Taehyun thốt ra những câu hỏi rất nhẹ nhàng không hề có tí trách mắng nào.

"Anh bình thường, mày không tin tưởng anh đến thế à, khi làm việc này tất nhiên là anh suy nghĩ kĩ rồi chứ." Soobin đáp.

"Anh có yêu anh Yeonjun không? Đến em với Beomie em còn phải hẹn hò với anh ấy tận 3 năm, 3 năm liền thì em mới dám đánh dấu anh ấy. Anh với anh Yeonjun chưa quen biết nổi 1 năm thậm chí còn chưa tìm hiểu, đùng một cái đã đánh dấu. Sau này anh thì không sao nhưng anh Yeonjun thì phải làm sao? Anh ấy thì phải làm sao anh đã nghĩ đến chưa?" 

"Taehyun, mày bình tĩnh lại đi đã. Mày quen biết anh lâu như thế, mày ít ra phải hiểu tính anh phần nào chứ. Hơn nữa Yeonjun cũng chủ động, anh ấy cũng không có ý kiến gì cho việc này cả. Tin anh, anh tự biết mình đang làm cái gì."

[Soojun] - Lovebirds [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ