31.

4.7K 430 147
                                    

Soobin cái lúc mang hoa trở về nhà trong một tâm trạng vô cùng phấn khởi, thầm nghĩ rằng hôm nay hắn tỏ tình với anh thì chắc chắn anh sẽ rất vui.

Thế nhưng khi về tới nhà, gọi mấy tiếng Yeonjun liền nhưng không có hồi đáp, hắn lục tung nhà lên không thấy anh đâu. Gọi cho Yeonjun hỏi thì lần thứ 2 anh mới bắt máy, biết được anh đang ở bệnh viện với bạn rồi, cũng không có biết đó là bệnh viện nào, bạn là ai.

Gọi điện cho Taehyun để hỏi thì chỉ được báo là Yeonjun có kì nghỉ ngắn 2 tuần và đã rời đi rồi.

Ngồi thẫn thờ ở bàn ăn trong phòng bếp. Hắn chọc chọc bó hoa cẩm chướng xinh xắn kia, phiền não thở dài. Đã chuẩn bị công phu kĩ lưỡng tới vậy mà, có lẽ không thể thực hiện được rồi.

Nhắn tin cho Kai, nói rằng mình có đặt bàn ở nhà hàng X, bảo Taehyun Beomgyu mấy đứa đi ăn đi, ăn xong ghi sổ tên hắn, lúc nào Soobin sẽ trả cho.

Lời nói của Yeonjun tuy rằng hợp lí nhưng Soobin vẫn cảm thấy có quá nhiều vấn đề. Không dám suy nghĩ linh tinh nhưng đột nhiên hắn có cảm giác rằng anh đang tránh mặt hắn. Lại càng vô lý, sao lại tránh mặt, Soobin đâu có làm gì sai đâu có đúng không?

Mở tủ lạnh lấy ít đồ ăn còn thừa từ tối hôm qua ra, cứ để như vậy mà ăn luôn, Soobin quá lười với việc lết xác ra lò vi sóng quay lên rồi. Ăn được vài miếng lại thôi, hắn căn bản ăn không có vô, miệng lưỡi chẳng có tí khẩu vị nào hết.

Lết xác đi vào thay quần áo, Soobin ngồi trong đó ngâm nước cả tiếng đồng hồ, nước từ nóng chuyển sang lạnh rồi mà hắn vẫn cứ ngồi im đấy không động đậy. Mãi sau rồi mới tỉnh lại mà ra khỏi bồn.

Hắn nhớ Yeonjun phát điên lên được, nằm trên giường cố dời sự chú ý sang cái điện thoại mà không thành công. Bình thường giờ này hai người đang cùng ăn tối hoặc cùng nằm trên giường trò chuyện rồi. Soobin hay gối đầu lên đùi của Yeonjun, nằm ôm điện thoại chơi hoặc ôm máy tính để làm việc. Anh rảnh rỗi hơn, thi thoảng ngồi đọc sách hoặc xem điện thoại, tay sẽ xoa xoa mái tóc của hắn. Yeonjun cũng hay bóp đầu của Soobin lắm, nhiều khi hắn làm việc mà mệt mỏi quá, anh đều sẽ bóp đầu cho hắn.

Bây giờ một mình nằm bơ vơ một chiếc giường, trơ trọi đơn côi một mình, Soobin không có quen nổi. Hắn thực sự là nhớ anh quá rồi.

Yeonjun tình hình cũng chẳng khá hơn là bao. Anh được đặc cách không cần dọn dẹp nên đã sớm thay quần áo, chui tọt lên giường đắp chăn nằm chơi rồi. Cơ mà chơi không được, anh thỉnh thoảng lại đưa tay xuống đùi mình xoa xoa sau đó ngơ ngác không hiểu chuyện gì, mãi mới biết là mình đã quen với việc có Soobin nằm đó rồi.

Giường này rộng quá không có quen, ở nhà ngủ cùng với Soobin là hắn sẽ dính sát lấy anh như koala ôm cây cơ, dính người lắm. Người của hắn chắc phải lớn gắp đôi người anh mặc dù chiều cao hai người thì chắc cũng cách nhau được khoảng vài cm thôi. Mỗi lần ngủ là Soobin sẽ tự động nằm bên cạnh anh kín mít không còn chỗ hở, đến gió cũng không lọt nổi vào. Mà người của hắn còn như cái điều hòa 4 mùa nữa cơ, lúc trời nóng thì người mát rười rượi, lúc trời lạnh thì như cái lò sưởi ấm.

[Soojun] - Lovebirds [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ