Chương 18: Tay buôn bỏ chạy, viên kẹo ma thuật

72 14 0
                                    

(Cảnh báo nội dung 18+)


Triệu Kha chống tay đứng dậy, miễn cưỡng cởi bỏ quần áo, lề mề mất tới hơn mười lăm phút. Điền Hồng Kiệt nhìn cậu lắc lư đi vào phòng tắm, sau đó quỳ trên mặt đất, gục đầu vào bồn rồi với tay vặn vòi nước. Anh bắt đầu lo lắng cậu sẽ tự dìm chết mình mất.

Anh đi đến phía sau Triệu Kha, "Em đừng làm thế, ngồi vào bồn tắm đi."

"À." Triệu Kha nghe vậy cũng ngoan ngoãn bước vào trong bồn tắm, nằm xuống rồi nhắm mắt lại, khuỷu tay chống vào thành bồn.

Điền Hồng Kiệt thấy Triệu Kha mãi không có dấu hiệu cầm lấy vòi sen, thì lại nói: "Em đang chờ tôi tắm cho em đấy à?"

"Ừm." Triệu Kha gật gật đầu.

Đây là lần đầu tiên Điền Hồng Kiệt tắm rửa cho người khác—

Làm sạch thi thể thì không tính.

Điền Hồng Kiệt xả nước nóng đầy bồn, sau đó thoa xà phòng khắp người cậu, cẩn thận xoa bóp. Da Triệu Kha rất trắng, bị cọ xát một lúc là ngay lập tức đỏ ửng lên, còn hằn lại cả dấu ngón tay.

Cổ và ngực là vùng da mỏng nhất, dễ chảy máu nhất. Điền Hồng Kiệt không nhịn được nhìn chằm chằm vào cơ ức đòn của cậu, ngay tại nơi động mạch cảnh đang đập từng nhịp đều đặn, anh tưởng như có có thể nghe được mùi máu đang lưu thông bên dưới lớp da trắng nõn.

Bỗng nhiên, khuỷu tay của Triệu Kha trượt khỏi vị trí, đầu cậu ngửa ra sau, chìm một nửa xuống nước, hai chân quẫy nhẹ, cậu tỉnh táo lại tám phần.

"Hơi nóng." Môi Triệu Kha đỏ bừng, nhẹ giọng thở dài, chóp mũi lấm tấm mồ hôi.

"Vậy tắm nhanh thôi." Điền Hồng Kiệt dội qua một lượt nước rồi dìu cậu đứng lên. Anh mang tới một cái áo choàng tắm, sau khi lau khô người thì bọc cậu kỹ càng trong áo lông. "Em lên giường nằm, tôi cũng cần tắm qua."

Lúc Điền Hồng Kiệt từ trong phòng tắm đi ra, Triệu Kha đã rúc cả người cuộn tròn trong chăn. Anh tắt đèn dầu, nương theo ánh trăng đi đến bên giường, nằm xuống bên cạnh Triệu Kha.

"Đã ngủ chưa?"

"Vẫn chưa." Thanh âm giọng mũi của Triệu Kha kéo dài.

"Lần sau uống ít rượu một chút."

"Xoay người qua, quay lưng lại đây đi."

Điền Hồng Kiệt không biết cậu muốn làm gì nhưng cũng chiều theo cậu mà quay lưng lại. Ngón tay mềm mại của Triệu Kha bắt đầu mon men rong chơi trên lưng anh, nhưng không phải đang làm loạn, mà giống như thật sự nghiêm túc tìm kiếm thứ gì đó.

"Là cái này sao?" Triệu Kha bỗng nhiên nhấn xuống một điểm trên lưng anh, "Đốt sống ngực thứ nhất."

"Không phải, dịch lên trên một chút nữa."

Triệu Kha ấn toàn bộ bàn tay lên lưng Điền Hồng Kiệt, mò mẫn dọc theo sống lưng của anh, rụt rè chạm tới từng đốt xương, "Rốt cuộc thì là cái nào?"

Sau lưng Điền Hồng Kiệt chợt căng thẳng, máu nóng dồn lên đỉnh đầu và hạ bộ cũng một lúc. "Dừng lại, ở đó."

[Hồng Trần Kha Trạm] Thực Ẩn | Cakeverse!AUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ