Vốn dĩ A Lâm tới nhà Thẩm Thần là tính toán cọ cơm chiều, kết quả còn không có cơm ăn đã bị Hoắc Nam Phong cùng Tô Tiêu đôi cẩu nam nữ làm cho khí tức no bụng rồi.
Hắn so Thẩm Thần là đương sự còn kích động hơn, liên tiếp mà thúc giục Thẩm Thần viết đơn từ chức:
- “Chúng ta hiện tại liền từ chức, không làm, không bao giờ chịu bọn họ Hoắc gia kia gây khó dễ”Đại khái là bởi vì có tiểu bảo bảo duyên cớ, lại có lẽ đối với Hoắc Nam Phong thất vọng tột đỉnh, Thẩm Thần ngược lại thực bình tĩnh:
- “Không quan hệ, cơm nước xong lại nói. Đêm nay cậu muốn ăn cái gì?”Cậu vừa nói vừa đứng dậy, trong lòng còn cân nhắc có nên làm con cá không.
Nghe nói Omega thích ăn cá , sinh ra bảo bảo tương đối thông minh, chính là hắn hiện tại một chút mùi tanh đều chịu không nổi.
A Lâm nghe được Thẩm Thần nói, theo bản năng mà nói đồ mình muốn ăn:
- “ Tớ muốn ăn khoai ninh xương, cá chiên mắm ớt, canh mộc, còn có món sở trường của cậu là thịt xào mộc nhĩ nữa…… Ai, không phải, cậu viết đơn từ chức trước đi .”Thẩm Thần không để ý tới hắn, đi vào phòng bếp, mặc tạp dề vào thuần thục mà đem khoai cắt thành miếng nhỏ, không hiểu rõ còn tưởng rằng cậu rất thích nấu cơm.
Nhưng kỳ thật Thẩm Thần không yêu xuống bếp.
Hắn từ nhỏ được gởi nuôi ở bất đồng thân thích trong nhà, sợ bị người ta ghét bỏ, liền cướp việc làm, trừ bỏ rửa chén còn phải làm một việc là nấu cơm.
Mỗi ngày không đến 6 giờ phải rời giường hỗ trợ nấu cháo cùng nặn màn thầu, chạng vạng một tan học lại chạy như điên trở về xắt rau nấu cơm.
Có một lần hắn bị nhiệt du năng tới tay, đánh nghiêng mới vừa tạc tốt cá khối, mợ khí cực, một bên mắng một bên dùng dây mây đem hắn đánh một đốn.
Từ đó về sau Thẩm Thần liền không yêu nấu cơm.
Sau lại gặp được Hoắc Nam Phong, ngẫu nhiên cho hắn làm một lần cơm, Hoắc Nam Phong thực thích, vì thế Thẩm Thần lại cảm thấy nấu cơm cũng không khiến cho người ta chán ghét như vậy.
Cậu còn cố ý đi báo danh ở lớp dạy nấu ăn, học mấy món mà Hoắc Nam Phong thích rồi làm cho hắn ăn.
Hiện tại ngẫm lại thật đúng là ngốc.
- “ Cậu ngẩn người làm gì? Cậu sẽ không còn đang suy nghĩ về vương bát đản Hoắc Nam Phong kia đi?” A Lâm tiến đến bên người, giơ tay ở trước mặt hắn quơ quơ.
Thẩm Thần hoàn hồn, tiếp tục cắt khoai nói
- “Không tưởng, không đáng.”- “ Cậu biết thế là tốt, hy vọng hắn sẽ không cảm thấy cậu tốt hơn Tô Tiêu, trở về tìm ngươi hợp lại, cậu lại bị hắn lừa gạt.”
Thẩm Thần động tác trong tay ngừng lại rồi sau đó nhàn nhạt mà nói:
- “Sẽ không.”Dừng một chút, hắn lại bổ sung nói:
- “Hoắc Nam Phong sẽ không trở về tìm tớ, hắn còn gọi tớ đi tham gia lễ đính hôn hắn cùng Tô Tiêu ……”- “ Fu*k” A Lâm vừa nghe liền nói “Hắn như thế nào còn có mặt mũi kêu cậu đi? Vương bát đản! Nếu không phải đánh không lại hắn, tớ thật muốn thay cậu băm hắn thành trăm mảnh!”
Thẩm Thần nhấp môi không nói, trầm mặc mà đem khoai cắt xong rồi cất vào cái đĩa.
A Lâm còn nhắc mãi:
- “Không được, Hoắc Nam Phong khẳng định là cố ý nhục nhã cậu, làm cho cậu khó xử, cậu nhất định phải nhanh chóng tìm một Alpha mạnh hơn hắn. ”Nói xong ánh mắt A Lâm sáng lên, tựa hồ nhớ tới cái gì, vội vàng lấy ra di động, đối với màn hình nhấn vài cái, sau đó đem điện thoại đưa tới Thẩm Thần trước mặt.
- “ Giới thiệu cho cậu nam nhân tốt, tuyệt đối là cực phẩm, hàng to xài tốt, một chút đều không kém so Hoắc Nam Phong .” A Lâm đắc ý dào dạt.
Thẩm Thần vừa thấy, trên màn hình là một nam nhân mặc âu phục chỉnh chu, ngũ quan anh tuấn, ánh mắt ôn hòa, hai chân mạnh mẽ ưu nhã mà ngồi ở trên sô pha, cách màn hình đều có thể thấy mị lực toả ra
BẠN ĐANG ĐỌC
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Fiction généraleKết HE nha mấy bà. Không có SE đâu nha dù tôi thích ngược nhưng chịu không được kết SE Tác giả : Giang Hoa Tự Hoả Văn án: [ vả mặt, tra công biến trung khuyển, ly hôn xong tra công ngoài mặt nói không yêu, thân thể lại rất thành thật ] Thời điểm...