Buổi tối 7 giờ, màn đêm đã buông xuống, trên đường xe đi tấp nập, vừa đến lúc tan tầm phố xá đông đúc, phía xa xa đèn đường đã bật lên.
Hoắc Nam Phong mới vừa xã giao xong một bữa tiệc, vội vàng về biệt thự tìm Thẩm Thần, lúc này bị chặn phía trên cầu do có sự cố, phiền đến muốn chết, nhịn không được móc di động ra gọi điện thoại cho Thẩm Thần.
Loại này tâm tình này cùng năm đó hắn theo đuổi Thẩm Thần có chút tương tự.
Đương nhiên, Hoắc Nam Phong cũng không cảm thấy chính mình nên cùng Thẩm Thần một lần nữa bắt đầu, hắn cũng không có ý khác, chính là tâm ngứa, muốn nghe xem giọng nói của Thẩm Thần .
Kết quả gọi ba cuộc điện thoại, không người tiếp nghe, nhắn tin cũng chẳng ai xem.
Hoắc Nam Phong sắc mặt hơi trầm xuống, từ hộp thuốc lấy ra một điếu.
Không quá hai giây, hắn lại đem điếu thuốc nhét trở lại hộp, nghĩ vẫn là tính, tí nữa nếu ngửi được hắn một thân đầy mùi thuốc, tao hóa kia khẳng định trốn tránh hắn không cho hắn chạm vào.
Truyện được đăng tải tại wattpad @Dnhtn4 vui lòng không mang truyện của mình đi các nơi khác, vì đây là công sức của mình nên đừng ai mang đi đâu.Cảm ơn vì đã đọc những dòng này của mình nha.
Đại khái hơn hai mươi phút sau, dòng xe cộ rốt cuộc thông đường, nếu không phải bởi vì biển cấm chạy nhanh, nơi nơi đều là camera theo dõi, Hoắc Nam Phong nhất định phi như bay mà về nhà.
Gần đến 8 giờ, Hoắc Nam Phong trở lại biệt thư, mở cửa vừa thấy, trong phòng đen như mực, ấn xuống chốt mở bật đèn lên mới nhìn thấy Thẩm Thần cuộn tròn ở trên sô pha .
Đại khái là bởi vì quá mệt mỏi, Thẩm Thần ngủ thật sự ngon, không bị động tĩnh mở cửa của Hoắc Nam Phong đánh thức
Cậu an tĩnh ngoan ngoãn mà nhắm hai mắt, ánh đèn chiếu lên gương mặt trắng nõn lại tinh tế, môi là đỏ hồng, môi dưới so môi trên dày hơn một chút, nhìn thật mê người, làm cho người khác rất muốn làm bậy, hôn lấy môi mà không dứt.
Hoắc Nam Phong cơ hồ mê muội mà nhìn chằm chằm người trên sô pha , nghĩ thầm, nếu là người này thời điểm tỉnh dậy cũng như vậy ngoan ngoãn thật tốt, hắn khẳng định luyến tiếc không cùng cậu ly hôn.
Có như vậy một khắc, Hoắc Nam Phong có điểm hối hận khi ký tên vào tờ giấy ly hôn, nhưng cái ý niệm này cũng chỉ là trong nháy mắt, trong chớp mắt liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Wiki1 là trang ăn cắp truyện
Trên sàn nhà mảnh vỡ bình hoa đã được thu thập sạch sẽ, Hoắc Nam Phong cố tình đi nhẹ bước chân, đi đến trước mặt Thẩm Thần, muốn ôm cậu về phòng đi ngủ.
Ai ngờ tay đụng tới bả vai Thẩm Thần , Thẩm Thần bỗng chốc mở mắt ra, trong mắt còn có chút buồn ngủ cùng mờ mịt, ngay sau đó trở nên thanh tỉnh, một phen đẩy ra Hoắc Nam Phong.
-“Đừng chạm vào tôi.” Cậu ngồi dậy, lãnh đạm mà nhìn Hoắc Nam Phong, “ Tôi tuyệt sẽ không làm tình nhân của anh. Anh quản không được nửa dưới người, liền đi tìm em gái của anh mà làm.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Ficção GeralKết HE nha mấy bà. Không có SE đâu nha dù tôi thích ngược nhưng chịu không được kết SE Tác giả : Giang Hoa Tự Hoả Văn án: [ vả mặt, tra công biến trung khuyển, ly hôn xong tra công ngoài mặt nói không yêu, thân thể lại rất thành thật ] Thời điểm...