Nguồn Cơn

2.1K 276 19
                                        

"Haru chan"

"Sakura"

Hai người nhìn nhau không dám tin, phía sau có tiếng động. Sakura cõng Haru trên vai lặng lẽ rời khỏi nơi đó

"Tụi mày để nó trốn thoát"

Hai người đàn ông bước đến trừng mắt với gã khi nãy. Ông ta xanh mặt không dám ngẩng đầu, lịch sự đáp: "Tại... tại có một con nhỏ nào đó chen ngang, một mình nó xử lí hết thành viên của tôi....nó còn"

Người đàn ông tóc tím ngắn nổ phát súng ngang mặt Hắn gằn tiếng: "Để một đứa con gái dằn mặt rồi mất luôn món hàng quý giá của tụi tao. Tội mày đáng chết!"

Gã quỳ chắp tay van xin dưới chân hai người họ khóc lóc thảm thiết: " Xin Ngài đừng giết tôi... t-tôi hứa sẽ tóm cổ con chuột nhắt đó về cho Ngài...xin đừng giết!!!"

Người đàn ông đứng cạnh cũng với mái tóc tím nhưng dài ngang vai khoanh tay cảnh cáo: "Tìm nó về cho tao và thủ tiêu con nhỏ kia luôn rõ chưa"

"V-Vâng"

Sakura lái xe đưa Haru về căn hộ của mình. Cô bế Haru đặt nhẹ nhàng xuống giường, lấy hộp sơ cứu băng bó vết thương cho cậu

"Đau không?"

Haru lắc đầu! Xong việc cô rót nước để cạnh giường hỏi: "Có chuyện gì vậy? Mấy người đó là ai?"

Thấy cậu ấy không trả lời Sakura biết ý đứng dậy rời đi. Haru níu áo cô nhỏ giọng kể lại sự việc

Trước đây Bố của Haru từng vay một khoản nợ lớn từ bọn chúng. Theo lời chúng nói thì chỉ lấy lãi 5% một tháng như sau đó lại trở mặt đòi lãi 25%. Bố Haru không kịp để xoay xỡ nên tiền nợ cứ chồng chất, ông ta đã trốn ra nước ngoài bỏ cô lại một mình. Bây giờ chúng bắt Haru trả số nợ thay cho ông ta dẫn đến hoàn cảnh khi nãy

"Bọn chúng là người của ai hay chỉ là dịch vụ riêng lẽ"

Haru cuối mặt hai tay đan vào nhau lo lắng: "L-Là người dưới trướng của Phạm Thiên"

Vừa mới nghe đến tên hai tai cô như ù đi, tức giận quát lớn: "Nữa! Sao chuyện gì cũng có tên bọn họ vậy"

"Đó là băng đảng tội phạm lớn nhất Nhật Bản nên đường dây ngầm nào cũng có người của họ"

Nếu vậy có thể chúng đang truy lùng Haru không dễ dàng bỏ qua vậy đâu. Sakura bảo Haru nên trú tạm nhà mình một thời gian cho an toàn vì dù sao ở đây có hệ thống an ninh chặt chẽ, có chuyện gì vẫn xử lý được

"Cậu đã đi đâu 12 năm nay vậy..."

Câu hỏi khiến cô không biết phải trả lời thế nào, chỉ biết ấp úng "À ừm" rồi thôi. Haru thấy vậy cũng không tiếp lời, chỉ ngồi yên nghỉ ngơi

"Cậu và Ichigo vẫn liên lạc với nhau chứ, cậu ấy ổn không?"

Nhắc đến Ichigo, Haru giựt mình ngập ngừng vài ba câu cho qua: "À....thì cậu ấy đang làm việc ở nước ngoài. Lâu lâu tụi tớ cũng gọi điện với nhau"

Giọng mỗi lúc càng nhỏ dần. Cô không để ý cười vui vẻ đáp: "Tốt quá rồi"! Nói xong cô tắt đèn phòng cho Haru yên tĩnh, một mình ra ngoài ban công hóng gió, theo thói quen định rút điếu thuốc nhưng nghĩ lại cô lại hút Vape

No Love No End SS2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ