Chap 1 - Cô gái nhỏ Thùy Linh

1.3K 21 5
                                    


Sài Thành cuối thu, 5h30 chiều.

Mặt trời đã bị mây che khuất từ lúc nào, ánh nắng bị giam giữ trong những tầng mây, cố gắng giãy giụa nhưng chỉ phát ra được chút ánh sáng le lói.

Thùy Linh đang nằm sấp trên bàn ngủ gà ngủ gật, trên trán cô đã thấm một lớp mồ hôi mỏng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên đầy lảnh lót trong tiếng gõ bàn phím dồn dập và đầy máy móc, kéo Thùy Linh ra khỏi cơn mơ.

- "Xin chào, xin hỏi cô có phải là Hoàng Thùy Linh, phóng viên của tuần san Kinh tế và Tài chính đúng không ạ?"

Thùy Linh nhận điện thoại, cố gắng tỉnh táo để nói chuyện, "Đúng là tôi đây, xin hỏi anh là?"

- "Tôi là Trần Thịnh, trợ lý của tổng giám đốc ngân hàng MD, tháng trước quý tạp chí và Lê Tổng Thanh Trúc đã hẹn phỏng vấn, thời gian đã hẹn là ngày mai, cô còn nhớ không?"

Thùy Linh tỉnh táo ngay lập tức, đồng thời vô thức ngồi thẳng người dậy.

Chuyện này đương nhiên là cô nhớ rồi.

Trong thời gian này, cô đã nghe rất nhiều về cái tên Lê Thanh Trúc này.

Anh tốt nghiệp ở châu Âu, trở về tiếp nhận ngân hàng tư nhân MD trực thuộc tập đoàn MD, kể từ đó danh tiếng của anh được truyền đi khắp nơi trong giới.

Những người trong giới lúc đó cũng không coi chuyện này là chuyện tốt, vì dù sao thì trạng thái hoạt động của ngân hàng đã ngập tràn nguy cơ, thậm chí còn có nhà bình luận về tài chính đã thay đổi cách diễn đạt nghiêm túc, cho rằng Lê Thanh Hùng lấy công ty nhỏ chỉ còn chút hơi tàn để cho con trai mình chơi đùa.

Nhưng sau khi Lê Thanh Trúc làm chủ ngân hàng MD, anh kiên quyết giải quyết các vấn đề như phụ thuộc quá mức vào hoạt động kinh doanh tiền gửi và cho vay hay các rủi ro có thể xảy đến, đề cập đến cơ chế quản lý và kiểm soát nguy hiểm, sấm rền gió cuốn thay đổi càn khôn.

Hai mươi chín tuổi, Thanh Trúc khiến toàn bộ giới tài chính chú ý đến mình, hào quang liên tục tỏa sáng, các lời mời phỏng vấn cũng làm nổ đường dây nóng của văn phòng tổng giám đốc ngân hàng MD.

Mặc dù tiếng tăm vang xa nhưng các bài phỏng vấn về anh lại ít đến thảm thương.

Dù có là công ty truyền thông đứng đầu cũng khó mà nhận được cơ hội phỏng vấn anh, nếu lấy được vài câu trả lời cũng đủ để làm tiêu đề chói mắt trên trang bìa.

Thùy Linh nghe nói tổng biên nhà cô đã từng giúp đỡ Thanh Trúc một việc nhỏ nên mới hẹn được ngày phỏng vấn.

Lúc chủ biên giao nhiệm vụ này lại cho Thùy Linh, toàn bộ nhân viên trong tòa soạn đều hâm mộ cô.

Cái tên "Lê Thanh Trúc" này có thể hấp dẫn vô số ánh mắt truyền thông, điều này có nghĩa là phóng viên nào có thể phỏng vấn anh cũng sẽ nhận được sự chú ý của mọi người.

Nhưng cú điện thoại này lại khiến Thùy Linh trở nên lo lắng, cô cẩn thận hỏi lại

-"Có phải có thay đổi gì không ạ?"


- "Chuyện là thế này..." Trần Thịnh nói, 

"Thời gian phỏng vấn vốn đã hẹn vào chín giờ sáng mai, nhưng vì Lê Tổng có việc riêng nên ngày mai không thể phỏng vấn được."

Thùy Linh, "Thế còn sau đó..."

- "Mấy ngày tiếp theo có lẽ cũng không có lịch trống" Trần Thịnh nói

"Thế nên thời gian phỏng vấn lùi lại đến một tuần sau thì có tiện không ạ?"


Không được.

Việc đăng bài phỏng vấn chỉ có hiệu lực trong một thời gian nhất định, lần này vòng đi vòng về cũng sẽ mất thêm một tuần, mọi chuyện cũng đã muộn rồi.

Thùy Linh vội vàng nói

[ GilLinh ]  Thánh Thả Thính Đến RồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ