Quá khứ đau lòng lần đầu kể lại

612 82 3
                                    


Triệu Gia Hạo sau khi kết thúc buổi đấu giá vội đi tìm Kim Duyên nhưng tìm mãi vẫn không thấy nàng đâu đành ra ngoài buổi tiệc chờ nàng tìm đến.

Triệu Gia Hạo thấy Tổng Giám Đốc của công ty thời trang EB đang đứng bên cạnh mình uống rượu, quay sang cúi đầu chào hỏi.

"Chào cô, chúc mừng buổi đấu giá thành công sản phẩm của Nguyễn Tổng công ty chúng tôi"

Cô ta mỉm cười chào lại Triệu Gia Hạo

"Anh là?"

"À, tôi là phó giám đốc tên Triệu Gia Hạo phụ trách quản lý hoạt động của nhân viên trong công ty tôi"

"Vậy sao, thật hân hạnh quá"

"Không dám, không dám"

"Phó giám đốc Triệu, mời anh một ly"

"Kính cô"

Hai người nói chuyện rất vui vẻ, cô gái đó dường như có cảm tình với Gia Hạo, thoạt nhìn cô ta có nét mặt cũng không tệ, cũng ưa nhìn đi. Cùng Gia Hạo uống rượu rất lâu, cô ấy cũng ngà say, vì mang giày cao gót không kiểm soát được thăng bằng khi say nên đã ngã toàn bộ vào người của Gia Hạo. Anh ta nhanh tay giữ cô ta lại kịp thời, đỡ cô ta đứng thẳng dậy.

"Tổng Giám Đốc EB, cô không sao chứ?"

"Tôi có một chút say, bây giờ tôi muốn về nhà"

"Cô tự về được không? Hay là tôi tìm người đưa cô về nhà nhé"

"Ừm"

Triệu Gia Hạo ngó ngang ngó dọc, rốt cuộc cũng không tìm thấy ai dưới chức vụ của mình cả. Vì những nhân viên có người đã về trước, có người thì đã uống say, căn bản là không thể lái xe. Anh ta thì lại không dám sai bảo người chức vụ cao hơn mình được.

"Chết mất, không có ai cả"

"Anh Triệu, anh làm ơn đưa tôi về có được không"

"Nhưng mà tôi..."

Đưa cô ấy về sao, vậy còn Kim Duyên ai sẽ đưa nàng về. Thân là bạn trai của Kim Duyên mà lại đưa người con gái khác về, có phải rất vô lý. Anh rất muốn từ chối nhưng không thể vì cô ấy đã nói với anh như cầu xin vậy. Rõ ràng đã say, làm sao bỏ mặc một nữ nhân đã say tự về. Thật không an toàn.

"Thôi được, vậy cô chờ tôi gọi điện cho bạn một chút"

Lấy điện thoại ra gọi cho Kim Duyên, cuối cùng nàng cũng bắt máy.

"Kim Duyên, anh có việc phải về trước có lẽ không đợi em cùng về"

"Nếu như vậy thì anh cứ về trước đi"

"Được, tạm biệt"

"Tạm biệt"

Nói xong, Gia Hạo tắt máy, tay cầm túi xách giùm cho cô gái đó và dìu cô ấy rời khỏi. Anh đâu thể biết được rằng mọi hành động đều được thu toàn bộ vào tầm mắt của Kim Duyên đã lâu.

Lúc Triệu Gia Hạo đi tìm Kim Duyên mãi vẫn không thấy là vì nàng đã bị Khánh Vân níu giữ lại ở phòng chờ.

"Kim Duyên, hôm nay nhờ có chị mà trang phục của tôi được bán với giá rất cao. Trang phục đẹp thì người mặc cũng phải đẹp mới xứng đáng"

||VANDUYEN|| TỔNG GIÁM ĐỐC EM LÀ ĐỨA TRẺ SAONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ