Khánh Vân đang giữ tư thế sau lưng nàng, mặt áp sát vào mặt nàng. Kim Duyên giờ phút này không biết nên nói cái gì nữa. Nhưng đột nhiên có người gõ cửa phòng của Khánh Vân, nhìn qua kính có thể thấy tư thế đứng kì lạ của Khánh Vân. Kim Duyên hốt hoảng liền đứng lên khỏi ghế. Vì quá bất ngờ, Kim Duyên cũng không để ý, đầu nàng đập vào môi của Khánh Vân đến bật máu.
Khánh Vân lúc này quá đau, lại còn bị người ngoài kia phá hỏng chuyện tốt. Nổi giận hét lên, Kim Duyên bên cạnh bị tiếng la của Khánh Vân làm run sợ
"CÒN KHÔNG MAU VÀO!"
Chàng nhân viên đó bước vào, anh ta là Triệu Gia Hạo. Người yêu hiện tại của Kim Duyên
"Tổng Giám Đốc, đây là tất cả bản vẽ mà tôi thu được từ nhân viên. Xin Tổng Giám Đốc xét duyệt"
Khánh Vân giật lấy, lật lật xem. Triệu Gia Hạo vẫn còn đứng đó, ánh mắt nhìn sang Kim Duyên sau đó cong môi cười. Kim Duyên cũng cười nhưng rất ngượng.
"Kim Duyên, một chút nữa đến giờ ăn trưa. Anh chờ em cùng đi"
Đang xem bản vẽ thiết kế thì bị câu nói của Triệu Gia Hạo làm Khánh Vân dừng lại. Quăng những bản thiết kế vào người của Triệu Gia Hạo.
"Những mẫu trang phục này còn quá kém, làm sao có thể ra mắt. Hôm nay nói với tất cả nhân viên trong công ty phải tăng ca, vẽ đến khi nào tôi hài lòng, nếu đói thù mua thức ăn nhanh mang vào. Nghe rõ chưa?"
"Dạ rõ thưa Tổng Giám Đốc"
Nói xong anh ta xoay lưng rời đi nhưng một lúc thì xoay lại hỏi Kim Duyên tiếp. Khánh Vân đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn anh ta như muốn ăn tươi nuốt sống.
"Kim Duyên, hay là anh mua mang lên cho em"
Ánh mắt Kim Duyên lén nhìn qua Khánh Vân một cái rồi nhanh chóng nhìn lại Triệu Gia Hạo.
"Không cần đâu, anh cứ lo làm việc. Em tự mua cũng được"
"Vậy anh đi trước. Chiều nay gặp"
Triệu Gia Hạo vừa rời khỏi, Khánh Vân quay sang giữ lấy đầu nàng, đặt môi lên môi nàng mà hôn. Giọt máu rướm trên môi Khánh Vân lúc nãy vì ma sát với môi Kim Duyên mà dính luôn lên môi nàng. Kim Duyên to mắt nhìn người trước mặt đang nhắm mắt mà hôn nàng cuồng nhiệt, Kim Duyên khó chịu mà đẩy người đó ra. Nàng chạy đến bàn liên tục lấy nhiều mảnh khăn giấy lau đi vết máu của Khánh Vân mà cô để lại trên môi nàng.
"Nguyễn Trần Khánh Vân, sức chịu đựng của tôi có giới hạn"
"Nguyễn Trần Khánh Vân" Kim Duyên vừa gọi đầy đủ họ tên của Khánh Vân sao, ngoài bà Nguyễn, Mâu Thủy và Mỹ Duyên ra thì từ trước đến nay chưa có một ai, chưa một ai cả gan mà gọi đầy đủ họ tên của cô như vậy. Thật sự lá gan của Kim Duyên lớn vô cùng.
Khánh Vân cười thành tiếng, dùng tay lau đi vết máu trên môi mình.
"Thư kí Kim Duyên, vừa rồi chị làm môi của tôi chảy máu, không một câu xin lỗi, bây giờ còn cả gan gọi đầy đủ họ tên của tôi. Chị đúng thật là không biết sợ là gì. Vậy thì được rồi, hôm nay tôi sẽ cho chị biết giới hạn chịu đựng thật sự của chị tới đâu"
BẠN ĐANG ĐỌC
||VANDUYEN|| TỔNG GIÁM ĐỐC EM LÀ ĐỨA TRẺ SAO
Fanfiction"Nguyễn tổng em làm ơn nghiêm túc một chút có được không?" "Đứng gần phu nhân em không thể nghiêm túc được a, chỉ muốn ôm chị vào lòng" "Ở đây còn có phóng viên và những ông chủ lớn" "Lớn thế nào? Có lớn hơn Kim Duyên này hay không? Có vợ xinh đẹp đ...