Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó đã là ngày cuối cùng của kì nghỉ đông, Kim Duyên vẫn miệt mài ở nhà vẽ bản thiết kế mà Khánh Vân yêu cầu. Từ ngày Khánh Vân rời khỏi nhà nàng hôm đó, dường như nàng không nhận được từ Khánh Vân một cuộc gọi nào cả, đến nhà tìm nàng cũng không.
Kim Duyên khó hiểu, liên tục nhìn vào màn hình điện thoại, vẫn là không có một cuộc gọi hay tin nhắn nào từ cô. Khánh Vân đâu phải là loại người dễ buông tha cho nàng, cô lại rất kiên định trước tình cảm mà cô dành cho nàng, đâu phải chỉ mới mấy ngày không gặp Kim Duyên thì liền quên. Rõ ràng rất nhớ Khánh Vân, ấy thế mà nàng lại không chịu nhận. Mọi hành động cử chỉ đều bị Mỹ Nhân chứng kiến.
"Nếu nhớ người ta thì gọi điện một cuộc cũng đâu có mất miếng thịt nào"
"Làm gì có chuyện em nhớ cô ta"
"Lừa người dối mình"
"Không có!"
"Thôi thôi được rồi, không có thì tức là không có"
Kim Duyên bực tức, không thèm nói chuyện với Mỹ Nhân lời nào nữa. Mỹ Nhân lắc đầu cười nàng ngốc nghếch.
Một lúc sau đó bỗng tiếng chuông nhà vang lên, Kim Duyên liền đứng dậy nở nụ cười, miệng không kiềm chế lại được mà thốt lên ba chữ "Tổng Giám Đốc". Nàng nhận thấy mình bất cẩn để lộ ra điều trong lòng với Mỹ Nhân, ngồi xuống lại ghế, nói với Mỹ Nhân.
"Chị ra mở cửa giúp em, em bận phải làm việc cho xong"
"Rõ ràng cả rồi, hết chối cãi"
Nói xong, Mỹ Nhân cũng đi ra mở cửa, Kim Duyên tò mò muốn biết người ngoài cửa là ai, nhìn theo Mỹ Nhân. Mỹ Nhân mở cửa to, to mắt nhìn người đó, không phải Khánh Vân, cũng không phải Hương Ly mà là Mỹ Duyên.
"Là chị?"
"Thế nào? Có tiếp không?"
"Khách đến nhà mà đuổi về người ta gọi đó là bất lịch sự"
"Xem như cô biết điều"
Mỹ Duyên bước vào nhà, nhìn sơ một lượt. Căn nhà hơi nhỏ so với nhà của Mỹ Duyên đang ở rất nhiều, nhưng lại có đầy đủ tiện nghi, cũng tạm ổn đi.
"Chị uống gì? Nước lọc, nước ngọt có gas hay rượu?"
Mỹ Duyên chưa kịp trả lời thì Mỹ Nhân lại cắt ngang lời của cô, tiếp tục nói.
"Thôi, tôi nghĩ loại người luôn bốc hỏa như chị nên uống nước lọc để thanh lọc cơ thể hơn"
"Cô....."
Mỹ Nhân dứt lời, cười thỏa mãn vì đã chọc tức được Mỹ Duyên, Mỹ Duyên ở lại tức giận không nguôi.
Mỹ Nhân lịch sự đứng dậy mời Mỹ Duyên ngồi, Mỹ Duyên ngồi xuống nhìn Kim Duyên một chút, sau đó bắt chuyện với nàng.
"Cô là?"
"Tôi là e họ của chị Mỹ Nhân, Kim Duyên"
"Ừm, cô làm việc ở đâu?"
"Tôi làm ở công ty thời trang DHV"
Mỹ Duyên nhận ra Kim Duyên chính là nhân viên của DHV- công ty của người em gái cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
||VANDUYEN|| TỔNG GIÁM ĐỐC EM LÀ ĐỨA TRẺ SAO
Fanfiction"Nguyễn tổng em làm ơn nghiêm túc một chút có được không?" "Đứng gần phu nhân em không thể nghiêm túc được a, chỉ muốn ôm chị vào lòng" "Ở đây còn có phóng viên và những ông chủ lớn" "Lớn thế nào? Có lớn hơn Kim Duyên này hay không? Có vợ xinh đẹp đ...