Kim Duyên nàng tuy đã nhận định được tình cảm của mình dành cho Khánh Vân, nhưng nàng vẫn còn cùng với Gia Hạo quen nhau, đơn giản vì mỗi lần nhắc đến vấn đề đường ai nấy đi thì Triệu Gia Hạo đều lảng tránh qua việc khác.Mùa đông đã đến, Khánh Vân cho phép nhân viên trong công ty được nghỉ 2 tuần. Trong 2 tuần này, Kim Duyên không định gặp Khánh Vân, đồng thời cũng không gặp Gia Hạo. Nàng đơn giản chỉ muốn ở nhà, lên mạng xã hội tìm hiểu thêm về thời trang. Tuy được nghỉ nhưng Tổng Giám Đốc cũng không quên giao việc cho nhân viên ở nhà thiết kế trang phục cho mùa xuân. Ba ngày đầu nghỉ đông, Kim Duyên không ra ngoài, nhưng ngày hôm nay bỗng nàng nhận được cuộc gọi từ Triệu Gia Hạo, anh ta nói muốn hẹn nàng đi ăn mừng kỉ niệm 5 năm yêu nhau. Kim Duyên hẳn là không nhớ luôn, và khi anh nhắc đến Kim Duyên cảm thấy ray rứt và có lỗi rất nhiều. Cuối cùng, nàng cũng đồng ý đến gặp anh ta.
Triệu Gia Hạo muốn đến đón nàng cùng đi đến chỗ hẹn nhưng anh ta nói lại có chút việc giải quyết nên Kim Duyên tự đến chỗ hẹn mà đợi anh ta.
Còn về phía Khánh Vân, 3 ngày vừa qua không gặp Kim Duyên, cô thật sự rất nhớ nàng. Cô gọi điện cho Kim Duyên, nói về công việc sau đó cố tình chuyển sang chuyện riêng giữa cô và nàng thì nàng lại lảng tránh, không muốn nói và tắt máy. Ba ngày liền như vậy, Kim Duyên đối xử với Khánh Vân như thế. Khánh Vân cảm thấy có chút buồn nên đã hẹn Mâu Thủy, Mỹ Duyên cùng đi uống rượu.
"Khánh Vân, sắc mặt em không được tốt, có phải vì thư ký Duyên không?"
"Ừm"
Sau khi Mâu Thủy hỏi rồi, Khánh Vân chỉ đơn giản là trả lời lại một chữ rồi lại rót rượu uống tiếp"
"Nguyễn Trần Khánh Vân đường đường là một Tổng Giám Đốc không sợ gì trên đời, cậy quyền cậy thế, ngông cuồng hống hách, có trái tim lạnh giá, không ai có thể chạm đến được, không ai có thể lại gần, vậy mà bây giờ lại bị một cô thư kí làm cho điều đứng. Đúng thật là có nghị lực đến mấy nhưng cũng không thể qua được ải mỹ nhân"
Lời nói châm chọc của Mỹ Duyên kết thúc, Khánh Vân nhếch môi cười một cái, đáp lại.
"Đừng chỉ giỏi mà nói người khác, không chừng sau này bị quả báo"
"Nguyễn Trần Khánh Vân, em muốn chết hả...."
Mỹ Duyên tức giận vì bị Khánh Vân nói trúng tim đen, đúng thật là quả báo đã đến nhưng cô không nhận ra.
"Em nói không phải sao? Chẳng phải chị cứ liên tục nhắc đến cô nhân viên không đội trời chung của chị suốt à? Cẩn thận sau này bị si mê người ta, từ ghét thành yêu từ yêu thành hận vì bị người ta cự tuyệt"
Mỹ Duyên bốc hỏa khi nghe được lời nói vô cùng châm chọc của Khánh Vân, đứng dậy rượt Khánh Vân chạy vòng quanh cái bàn mà đánh nhưng Mỹ Duyên không thể bắt được Khánh Vân. Mẫu Thủy lắc đầu, can ngăn trước hai con người trẻ con này.
"Thôi thôi, được rồi, tôi xin hai người đừng có ẩu đả nữa"
Khánh Vân cười hài lòng vì đã trả đũa được Mỹ Duyên, nhìn vào điện thoại, đã là 8h tối, Khánh Vân suy nghĩ không biết bây giờ Kim Duyên đang làm gì, cô rất nhớ nàng. Không thể không gặp nàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
||VANDUYEN|| TỔNG GIÁM ĐỐC EM LÀ ĐỨA TRẺ SAO
Fanfiction"Nguyễn tổng em làm ơn nghiêm túc một chút có được không?" "Đứng gần phu nhân em không thể nghiêm túc được a, chỉ muốn ôm chị vào lòng" "Ở đây còn có phóng viên và những ông chủ lớn" "Lớn thế nào? Có lớn hơn Kim Duyên này hay không? Có vợ xinh đẹp đ...