Thời gian Kim Duyên bên cạnh Khánh Vân phải nói là đếm không hết, từ công ty cho đến về nhà, Khánh Vân đều theo nàng không rời. Ngay cả những ngày nghỉ cuối tuần, Khánh Vân cũng không buông tha cho nàng.
Kim Duyên những ngày bị Khánh Vân hành hạ mệt mỏi, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi ở nhà, tránh được mặt của Khánh Vân. Nhưng cuộc đời đôi khi cũng đâu thể theo ý của nàng được. Trời chỉ mới vừa rạng sáng, Khánh Vân đã làm phiền giấc ngủ của nàng, tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức nàng dậy. Nhật kí cuộc gọi của Kim Duyên từ lúc nào chỉ toàn là số của Khánh Vân. Dù bực tức nhưng Kim Duyên vẫn bắt máy cô.
"Tổng Giám Đốc, làm ơn hãy để tôi được nghỉ ngơi một ngày, thời gian qua em hành hạ tôi chưa đủ hay sao?"
"Sao lại là hành hạ, em chỉ yêu thich chị, muốn lúc nào cũng nghe giọng nói và gặp mặt chị thôi mà"
"Gặp mặt em không mang lại cho tôi những gì tốt lành hết, mọi cái tốt đều được em hưởng trọn cả rồi"
"Kim Duyên, đừng la mắng nữa. Hiện tại em đang rất đói, mà mỗi khi em đói thì sẽ bị ngất xỉu. Em thì chỉ ở nhà có một mình, lại cũng không biết nấu ăn. Em chán phải ăn mì gói lắm rồi. Hay chị sang nhà nấu cho em một vài món được không?"
"Em tự ra ngoài mà ăn, tôi tại sao phải sang nấu cho em ăn?"
Kim Duyên dứt lời, một lúc lâu sau đó cũng không thấy Khánh Vân lên tiếng nữa. Nàng cảm thấy kì lạ, Khánh Vân cũng đâu có gác máy, tại sao lại không trả lời nàng, bình thường Khánh Vân khéo ăn nói bây giờ lại giữ im lặng sao. Lòng Kim Duyên bỗng dâng lên một nỗi lo lắng liên tục gọi cô.
"Tổng Giám Đốc, sao em im lặng vậy? Có nghe tôi nói gì không? Nè..."
Xem ra tình hình không tốt rồi, Kim Duyên lập tức đi vào vệ sinh chuẩn bị thay đồ đến nhà Khánh Vân.
Khánh Vân ở nhà, cười gian manh vì đã dụ dỗ được Kim Duyên rơi vào bẫy. Đến tủ lạnh lấy một đĩa quýt ra, ngồi xuống ghế sofa ở phòng khách, vắt chéo chân xem tivi và ăn quýt chờ đợi người đến.
Cuối cùng Kim Duyên cũng đến, nàng gõ cửa mãi Khánh Vân cũng không lên tiếng, chợt nhìn xuống ổ khóa cửa nhà bằng vân tay, vì nhà của Khánh Vân lắp đặt hệ thống ổ khóa vân tay chỉ có cô mới có thể mở được. Có một lần Khánh Vân đưa Kim Duyên đến nhà cô với mục đích là cho cô xem những mẫu thiết kế mới nhất của mình vậy mà cuối cùng lại giả trò quấy rối Kim Duyên. Nàng tức giận bỏ về thì đã bị Khánh Vân giữ lại, xoa dịu lòng nàng một chút nàng mới không rời đi nữa. Cuối cùng là nắm tay nàng đặt vào ổ khóa, thêm dấu vân tay nàng vào, vì vậy bây giờ căn nhà này người thứ nhất là Khánh Vân có thể mở được cửa. Người thứ hai chính là nàng và không có một người thứ 3 nào khác có thể mở.
Kim Duyên nhớ lại hôm đó, liền đặt ngón tay của mình vào ổ khóa, cuối cùng cánh cửa cũng mở. Nàng vội vàng bước vào, nét mặt vô cùng lo lắng vậy mà cuối cùng cái nàng thấy được lại là hình ảnh Khánh Vân đang ung dung ngồi đó, hướng ra cửa mỉm cười nhìn nàng. Kim Duyên giận đỏ mặt, quay lưng định bước đi liền bị Khánh Vân nhanh chóng ôm lại.
"Nè, đừng như vậy. Nếu em không giả vờ ngất xỉu thì chị đâu chịu đến tìm em"
"Tôi không phải trò đùa của em. Bỏ tay ra"
BẠN ĐANG ĐỌC
||VANDUYEN|| TỔNG GIÁM ĐỐC EM LÀ ĐỨA TRẺ SAO
Fanfiction"Nguyễn tổng em làm ơn nghiêm túc một chút có được không?" "Đứng gần phu nhân em không thể nghiêm túc được a, chỉ muốn ôm chị vào lòng" "Ở đây còn có phóng viên và những ông chủ lớn" "Lớn thế nào? Có lớn hơn Kim Duyên này hay không? Có vợ xinh đẹp đ...