Chương 90 (1): Ngoại truyện 1

3.7K 65 0
                                    

Editor: Sa Hạ

Trong một tuần mỗi ngày đều phải đến bệnh viện chờ kết quả, phải nói là những ngày đó là những ngày khó khăn nhất trong cuộc đời của Tần Tình.

Hầu như mỗi lần nhắm mắt lại, tất cả những gì cô lo lắng đều là —— không biết có nhìn thấy ánh nắng và gió vào buổi sáng mai hay không.

Chỉ đến lúc này, cô mới nhận ra rằng mỗi hơi thở đều rất đáng quý.

Tần Tình vùi mình vào trong chăn bông mềm mại trên chiếc giường lớn của khách sạn, nhắm mắt lại.

Cô nhớ rằng ai đó có nói cái chết là một giấc ngủ vĩnh hằng.

Điểm khác biệt duy nhất chính là mỗi một đêm trước khi vào giấc ngủ, không ai cảm thấy sợ hãi hay khủng hoảng —— mỗi người đều vững chắc tin rằng mình có thể nhìn thấy bình minh ngày mai và những tia sáng rực rỡ của mặt trời.

......Nhất định là rất đẹp.

Tần Tình ôm chặt chăn, cuộn thân thể, nghĩ thầm.

......Dòng thời gian trôi qua thật chậm, khi không có việc gì để làm, cô liền tra cứu thông tin về bệnh ung thư máu trên mạng, khi đó cô vô tình bấm vào một bài đăng ở giữa.

Bài đăng của một cô gái nhỏ năm nay mới chỉ học sơ trung, nhưng khác với các bạn đồng trang lứa vô tư khác, cô bé đã được chuẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối.

Thấy cô gái nhỏ rất lạc quan kể lại quá trình điều trị của bản thân mình, nói rằng sau khi khỏi bệnh cô bé sẽ nuôi một con mèo nhỏ mà mình đã mơ ước từ rất lâu......Tần Tình cũng cảm động.

Hầu như tất cả mọi người đều biết rằng cô gái nhỏ này khó có thể có được một tương lai tươi sáng như cô bé tưởng tượng —— ngay cả chính cô bé cũng hiểu rõ điều đó.

Nhưng cô gái nhỏ vẫn nói rằng bản thân tin tưởng chính mình có thể tốt lên.

Khi đã khỏe lại, cô bé muốn có một con mèo, muốn trồng một ít hoa, muốn được yêu đương, muốn đi du lịch thế giới.......

Lúc đó Tần Tình đang ngồi trong phòng bệnh truyền dịch ở bệnh viện cấp ba thành phố T, từng giọt thuốc tăng bạch cầu trong túi truyền dịch được treo trên đỉnh đầu nhỏ từng giọt truyền vào cơ thể từng chút một.

Mùi thuốc sát trùng bao quanh cánh mũi. Bầu trời bên ngoài trong xanh và sáng sủa, thỉnh thoảng có một hai chú chim hót xuyên qua chiếc cửa sổ nho nhỏ.

Có chút muốn bật khóc, nhưng cô vẫn mỉn cười.

.......Thật tốt.

Tuổi còn nhỏ mà đã phải đối mặt với những chuyện không cam lòng như vậy, cô bé ấy vẫn còn có thể nói "muốn nuôi mèo muốn trồng hoa muốn yêu muốn đi du lịch khắp thế giới".........Thật tốt.

Có thể sống, hơn nữa được sống ở "phía trước", thật sự rất tốt.

Ngay giây phút này, Tần Tình thật sự có chút hối hận.

Cô nghĩ rằng buổi tối mấy ngày trước gửi cái tin nhắn ấy đi là do bản thân quá xúc động.

Nếu đây thật sự là những ngày cuối cùng của cuộc đời, thật sự cô còn có rất nhiều điều muốn nói hơn thế.

【 HOÀN 】ANH ẤY RẤT HAY TRÊU CHỌC TÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ