Quay đầu về nơi có tiếng gọi phát ra, Kim Thái Hanh lại thấy thằng Bình đang đứng núp ở cửa, cái đầu nó hơi nghiêng nhìn vào mà gọi nhỏ.
"Anh Hanh ơi."
"Có chuyện gì thế" Anh trả lời.
"Bác Chính bảo anh ra chơi cùng làng đó ạ"
"Anh có hơi mệt trong người, muốn nghỉ một chút lát sẽ ra cùng mọi người sau" Thái Hanh viện cớ.
"Thế ạ, em bảo với bác là anh không khoẻ, nhưng trưa anh phải ra ăn cùng mọi người đấy nhé"
"Ừ"
Nói rồi Bình cúi người chào ngoan ngoãn, nó chạy cái vèo ra đầu làng, nó cũng còn muốn chơi con quay cùng lũ bạn.
•
Mặt trời treo đỉnh bầu trời, ngày hội làng vẫn tưng bừng, dù nóng nực nhưng ai cũng vui vẻ, hoà mình vào ngày hội hiếm có trong ngày vụ, người lớn có trò chơi của người lớn, trẻ con thì tụ đống chơi các trò dân gian, đám các cô làng thì chuẩn bị cơm trưa, các bác cán bộ thì đang ăn nói vô vui vẻ.
"Năm nay làng mình đúng tiến bộ, thi đua làng cuối năm lại được thưởng lớn" Bác Chính hô to, nói bằng giọng điệu chắc nịch.
"Cứ vụ to là thưởng to thôi"
Tiếng cười nói rôm rả khắp cả lên.
"Các bác ơi, các cô ơi, các mày ơi, thầy Quốc về rồi" thằng Tý chạy hồng hộc từ bãi sậy vào, mồm nó gào to, tay cứ khua khoáy khắp cả, khuôn mặt nó đen nhẻm mà rất hứng khởi.
Lũ trẻ con nghe thấy thế cũng kéo nhau chạy ra đón thầy, thằng Bình lại bị bác Chính kéo vào.
"Bình vào bảo ông Phú thầy Quốc về, kéo thằng Nam ra chào thầy cho thầy vui lòng"
Nói thật, người làm cán bộ có chức có quyền, lại được dân lành trọng dụng luôn có cách thông minh để giữ vững chỗ đứng của mình, ông Phú là phú hộ quê xưa, dù bị nhà nước tịch thu mất phân nửa tài sản nhưng của để giấu cất không phải ít, có công với cách mạng lên được giữ lại ở cùng với dân. Ông Phú lại nổi tiếng khôn lỏi, biết cứng biết mềm, có thằng Nam đang theo lớp thầy Quốc, nó lại hư đốn không nên thân hay bị thầy quở trách, bác Chính được ông Phú nói ba lời, hai đúng một sai lên cũng muốn giúp ông ấy một chốc, thu ít ích lợi cho bản thân.
Thằng Bình không thích cũng phải nghe lời. Nó chạy đi được một lúc, chạy lại thì thầy cũng vào đến nơi.
Đám trẻ con ríu rít bên thầy nói rồi cười.
Chính Quốc về lại Vĩnh Sưu sau ba ngày, khuôn mặt hằn lên mỏi mệt, hướng chỗ mọi người cúi người chào một cái, em quay ra hỏi.
"Hôm nay làng ta có việc gì, mà vui vẻ quá các bác nhỉ?"
"Thầy mới đến lại vội đi chơi xa, mồng mười tháng sáu hàng năm ba làng mình có mở một ngày hội mùa, năm nay trúng phải vụ lớn lên làm to hơn mọi năm" Bác Bảy nói.
Nghe bác nói Chính Quốc chỉ lịch sự à một tiếng rồi thôi.
"Thầy đi đường xa mới về, thầy ngồi, thử một ngụm chè cho đỡ mệt" Mấy bác cán bộ nói giọng dễ nghe mời mọc.