Yoongi mệt lả nằm bò trên ngực Taehyung, mái tóc bết vào trán vì vận động quá nhiều, mắt nhắm hờ lim dim sắp ngủ. Taehyung yêu chiều vuốt dọc sống lưng tinh tế của anh, ánh đèn vàng mập mờ làm đường nét trên gương mặt cậu càng trở nên bí ẩn, quyến rũ. Nhưng mà quyến rũ cho ai xem chứ, Yoongi đang buồn ngủ muốn chết đây, về đến khách sạn cũng hơn một giờ sáng, vừa sập được cánh cửa phòng Kim Taehyung đã áp sát anh vào tường hôn hít, lột sạch quần áo từ ngoài cửa đến phòng ngủ. Lăn lộn với nhau trên giường đến gần ba giờ sáng, đến khi Yoongi nức nở thì tên sức hổ kia mới chịu tha cho anh. Taehyung mỉm cười nhìn mèo nhỏ nằm dài trên người mình, tay lần xuống thắt lưng anh xoa xoa. Yoongi vốn có máu buồn, khó chịu vặn vẹo người khi cậu chạm vào eo mình, giọng lí nhí ngái ngủ." Nàooo, anh buồn..."
" Ai làm Yoongi của em buồn cơ..."
" Em chứ ai?"
" Thương không hết ai dám làm anh buồn..."
Kim Taehyung vẫn đùa dai, xoa nắn nhẹ nhàng vòng eo thon thả của anh. Yoọngi nhăn nhó kéo cánh tay cậu xuống gối đầu lên, vòng tay ôm lấy Taehyung, dụi dụi đầu vào người cậu, giọng ỉu xìu.
" Ý anh là bị buồn cười ấy... a...đừng xoa nữa mà..."
" Không trêu anh nữa, ngủ đi.." Taehyung hôn cái chụt lên trán anh, với tay tắt đèn ngủ.
" Tin em nốt lần này..."
" Không tin cũng phải tin."
" Ngang ngược vừa thôi, ai mà chịu nổi..."
" Anh chịu được đấy thôi, mà anh nghĩ ai em cũng ngang ngược à?"
"..."
-----------------------------------------------
Yoongi dụi dụi mắt, uể oải ngồi dậy, quên mất bản thân vẫn chưa mặc quần áo, bước xuống giường đi tìm người yêu khi không thấy Taehyung đâu. Vừa bước ra phòng khách, Yoongi đã ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng nghìn năm có một, Kim Taehyung đang cặm cụi nấu ăn. Phải rồi, nghe không nhầm đâu, là nấu ăn đấy! Anh há hốc miệng, vẫn chưa thể tiếp nhận thông tin phi thực tế này. Không biết là do Yoongi có phát ra tiếng động nào không hay là do trực giác mách bảo có người đứng sau, Taehyung bất ngờ quay người lại, vừa vặn nhìn thấy anh trần như nhộng đang đứng nhìn mình, nét mặt kinh ngạc. Taehyung cũng đứng hình, quên luôn bản thân mình đang làm bữa sáng cho cả hai, biểu cảm sửng sốt cũng không khác Yoongi là mấy.
" Em làm cái gì thế Kim Taehyung?"
" Anh làm cái gì thế Min Yoongi?"
Cả hai người đồng thanh lên tiếng, giọng nói lên tông cao bất thường. Yoongi tròn mắt nhìn Taehyung, miêng vẫn chưa khép lại được. Còn Taehyung căn bản là vẫn chưa rời mắt khỏi anh từ nãy đến giờ, ánh nhìn từ ngạc nhiên chuyển sang thèm khát. Yoongi hình như cũng dần nhận ra có gì đó sai, chầm chậm theo ánh nhìn của cậu nhìn xuống người mình. Một tiếng thét cao hơn cả tiếng hét quãng sáu của Seokjin vang khắp phòng 311.
"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"
Taehyung bịt vội tai lại trước tiếng thét thảm thiết của Yoongi, chạy theo anh vào trong phòng, trực tiếp đưa món trứng chiên vẫn còn cháy tanh tách trên bếp kia vào miền quên lãng. Cậu còn chưa kịp đặt chân vào trong phòng, cánh cửa đã đóng sập lại cái rầm, tiếng gào thét của Yoongi tuy đã qua một lớp cửa nhưng vẫn khiến màng nhĩ của người khác đau nhức, Taehyung dở khóc dở cười vừa bịt tai vừa hét vọng vào bên trong.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bfriend | Taegi |
FanfictionWARNING: FIC FOR TAEGI, ONLY TAEGI, H, KHẨU VỊ NẶNG, đã CẢNH BÁO trước rồi nên tớ sẽ không chịu trách nhiệm nếu cậu bị sốc tâm lí khi vào fic nha. P/s: không đem fic của mình đi bất cứ đâu. nhìn đôi chân nuột nà, trắng muốt đáng ghen tỵ của người...