Chẳng ai biết bao giờ thì thời tiết này mới chấm dứt, dường như không có điểm dừng cho cơn mưa này, có thể là một tiếng sau, hai giờ sau hay là một tuần nữa cũng nên.
Nói chung người ta chỉ mong nó kết thúc thật nhanh, âm u và ẩm ướt chưa bao giờ đem lại dễ chịu cả.
Tán ô hồng nhẹ trong tay xoay nhè nhẹ, cô gái bước chân qua từng ô gạch mà cố gắng không chạm vào vạch kẻ. Cô tựa một tinh linh khiêu vũ dưới màn mưa trong suốt, vừa mỹ miều lại vừa cô độc.
Con đường thênh thang mình cô gái trẻ chìm đắm trong vũ khúc của mình, một đường lướt qua ánh mắt tò mò xung quanh.
Bờ biển xanh thẫm dần lộ ra, sóng biển dồn dập theo đợt gió mãnh liệt như muốn nuốt chửng cả hòn đảo, vài ánh đèn đỏ lập loè tít ngoài xa bị mây mù che khuất.
Chốn đông đúc thường ngày giờ vắng tanh không một bóng người, con người dù phát triển đến đâu cũng không thể ngừng sợ hãi những gì thiên nhiên có thể làm ra.
Juvia ngồi trên cầu nhỏ, hai chân đung đưa mặc nước lạnh xâm nhập vào da thịt. Ở đâu đó tâm trí cô còn có suy nghĩ vớ vẩn rằng dòng nước lạnh lẽo kia chỉ đang muốn vuốt ve cô mà thôi.
Đối diện với khung cảnh hiện tại không con người nào không sợ, biển lớn mênh mông dễ dàng cướp đi sinh mệnh của một người biết bao.
Vùi sâu dưới đáy đại dương là bao nhiêu cái xác mục nát rồi chứ.
Không biết vì sao Juvia cảm thấy nó sẽ không hại cô, từ nhỏ Juvia đã có một sự yêu thích khó nói với biển khơi. Cô thích đắm mình dưới làn nước xanh ngọc ngà, giống như chú cá bé nhỏ tung tăng bơi lượn.
Sở thích đó không có gì quá lạ, cô cũng chưa từng nghĩ quá nhiều về nó.
Cho đến khi thảm kịch kia xảy ra, con thuyền đưa 44 người xuất cảng, mang theo những người đàn ông của gia đình, những cậu thiếu niên nhiệt huyết, mang theo hi vọng và tình yêu... Cuối cùng đều vĩnh viễn chôn thây không bao giờ được ló mình dưới ánh mặt trời một lần nữa.
Chính mắt cô thấy rõ loài người nhỏ bé trước thiên nhiên như thế nào, sự tuyệt vọng hằn sâu trên gương mặt bọn họ, bọn họ quỳ xuống khẩn cầu thần linh nhưng ngài chớ hề để tâm.
Mùi ẩm mốc cùng mùi tanh tưởi bốc lên một cách khó chịu, không gian chật hẹp gò bó khiến cơ thể nó mỏi nhừ.
Hàng mi đen láy đẫm lệ dẫu thế nó vẫn mạnh mẽ cắn chặt răng không rên lấy một tiếng, trong lòng điên cuồng cầu xin đoàn người vồn vã ngoài kia sẽ không phát hiện ra nó.
Điểm đến của con tàu là một thành phố xa xôi mà nó chưa từng đặt chân đến, nhưng nó vẫn quyết tâm bỏ chạy khỏi nơi nó sống từ bé đến giờ.
Đó không còn là chốn về nữa, đó giờ đã thành con quỷ cấu xé mỗi khi nó về, nó căm phẫn song lại khiếp sợ, nó không dám phản kháng nó chỉ có thể lặng lẽ chịu đựng.
![](https://img.wattpad.com/cover/275538584-288-k640221.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đắm Chìm [Gruvia]
FanfictionTác giả: Cherry2904 (ủng hộ tác giả bằng cách đọc trên wattpad) Thể loại: Fanfic Fairy Tail, lãng mạn, ngược, phiêu lưu, hành động, HE Diễn viên chính: Juvia, Gray và sự góp mặt của hội Fairy Tail cùng với một số nhân vật khác Tình trạng: 02/7/2021...