Trắng, khoảng không màu trắng bất tận lại bao phủ tầm mắt của cậu.
Aether biết bản thân mình đang không còn được tỉnh táo nữa rồi, cậu đánh thật mạnh vào tay mình một cái, cuối cùng vẫn phải chấp nhận một giấc mơ điên rồ khác của bản thân.
Nhưng cũng chẳng thể rõ nổi đây là thực tại hay là mơ nữa, cậu không còn đủ tỉnh táo để nhận thức được nữa rồi. Giống như những ảo ảnh tê dại dần khiến con người trở nên điên loạn.
Không gian trắng muốt của giấc mơ từ từ biến thành phòng giam của phủ lãnh chúa, lạ lẫm và cũng rất đỗi quen thuộc. Kỳ lạ quá. Aether nhìn thấy bản thân mình trong bộ đồ hở hang của mọi ngày đang ôm lấy một anh thanh niên với mái tóc màu xanh mòng két, giống hệt như lần đầu tiên cậu mơ thấy anh.
Cơ thể anh lại chi chít những vết thương lớn nhỏ, còn người 'phụ nữ' gợi cảm đó thì nheo mắt cười khúc khích với anh.
Không, đó không phài là những gì cậu mong muốn. Không, không được, ai đó mau ngăn cậu lại, cậu không ngăn nổi chính mình nữa rồi. Mau bỏ lưỡi dao găm kịch độc đó xuống, ai đó làm ơn...
Khung cảnh chung quanh cũng dần chuyển mình thành một lễ đường trắng toát, máu me tanh tưởi, xác chết la liệt. Một lễ đường đẫm máu.
Anh nhìn cậu với ánh mắt như muốn hét lên rằng, mau biến khỏi đây đi, mau biến đi.
Không, không phải cậu làm mà, ai đó làm ơn cứu với. Xin chúa, không, chúa sẽ không đáp lại lời cầu nguyện của kẻ dị giáo như cậu đâu. Cậu phải làm sao đây, là ảo ảnh nhưng chân thật quá. Phải làm sao đây...
"Aether? Anh ổn chứ?"
Cậu giật mình mở mắt, xung quanh đã lại là phòng làm việc với đầy ắp những giấy tờ đã được xử lý sắp xong. Dưới mắt cậu là một quầng thâm xấu xí vì không thể được ngủ ngon giấc.
Cổ họng cậu khô khốc như muốn nứt toác ra, cậu với tay chộp lấy cái tẩu thuốc bằng vàng của mình. Kể từ khi hoàn toàn trở thành một tiên tri, chứng nghiện thuốc của cậu lại càng thêm trầm trọng. Chỉ có thuốc mới có thể an ủi được cậu trong những khi bất an thế này.
Anh muốn tìm người kết hôn, kết hôn sao... Cậu không muốn mình sẽ lại phải mặc một chiếc đầm đẹp mắt và trang điểm xinh đẹp như một con búp bê nữa, không thể. Ngột ngạt và buồn nôn đến ngộp thở. Nhưng phải có cách để ngăn anh kết hôn lại chứ, cậu phải làm sao đây...
Lumine cho người đem vào cho cậu một cốc cacao ấm, Aether khẽ đặt tay lên chiếc cốc sứ hoạ tiết tinh xảo, một hơi uống cạn, chiếc cốc trên tay cũng bị bóp nát. Máu trên tay chảy xuống tí tách theo tiếng mưa bắt đầu rơi ngoài khung cửa sổ.
"Anh nghĩ anh sẽ rời khỏi đây."
Lumine lo lắng quay sang nhìn cậu, như có điều gì muốn nói nhưng lại chẳng thể giãi bày được. Chỉ thấy trong ánh mắt mơ hồ không rõ tâm trạng của anh trai đã chẳng còn đọng được chút sức sống nào nữa. Đó là khi cả thể xác và tinh thần đều đã muốn buông bỏ tất cả, cô đã hiểu được lý do vì sao anh lại muốn bỏ đi rồi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[XiaoAether] Lucid Dream
FanfictionMọi quan hệ giữa các nhân vật trong truyện đều sẽ bị mình sửa lại hết. Chắc chắn ooc. Đây không phải gender bender, chuyện quan trọng nhắc lại 3 lần!! Tình trạng: Hoàn thành