Cho tới khi một lần nữa lại mở mắt, đường tuyết trắng xoá trên lối trở về pháo đài xập xệ đổ nát của lãnh địa vực sâu. Aether hà ra một hơi vào bàn tay vì cái lạnh, hơi thở trắng xoá, đôi mắt đỏ au ngấn lệ hơi sưng lên như một mỹ nhân đeo sầu.
Và quả thật là cậu đang rất buồn, phần nhiều hơn là thấy bực tức. Cậu đang dần không thể lý giải nổi chính mình nữa rồi.
Dainsleif hơi liếc xuống nhìn vào người mà mình đang ôm trong lòng, chỉ có một cảm giác muốn vứt cái kẻ muốn giết chết anh xuống nền tuyết trắng.
Cậu ta trắng trẻo, hàng mi cũng rất dài, đôi môi mỏng hơi mím và đôi mắt cam sáng sưng húp lên ảm đạm và bi thương.
Cậu ta xinh đẹp đến ngộp thở...
"Cậu định bao giờ ngừng làm cái trò này đây?"
Aether sụt sùi nheo mắt: "Ý anh là sao?"
"Vực sâu sụp đổ rồi, bây giờ cũng không cần phải quan ngại ai mà giả làm tiểu thư nữa. Cậu có định công khai thân phận của mình không?"
"Đưa tôi 500 mora đi rồi tôi nói cho anh."
Aether nở một nụ cười nhẹ nhàng. Dainsleif cũng tặc lưỡi một cái, tâm trạng tệ hại buồn bã của Aether cũng nhờ đó mà nhẹ nhõm được đôi chút. Cứ như là lần đầu tiên cậu bị anh ta phát hiện ra mình không phải là một tiểu thư vậy. Mộng cảnh mờ ảo lại một lần nữa mơ hồ lọt vào tầm mắt nhoè nhoẹt của cậu.
"Anh đừng nói cho người ngoài biết tôi không phải nữ nha?"
Người đó chỉ liếc nhìn một cách khinh bỉ.
"Cậu là biến thái đấy à?"
"Không, không phải. Nhưng nếu tôi để bị lộ thì cha sẽ đánh chết tôi mất, tôi hứa sẽ không tranh quyền thừa kế của anh nên anh giúp tôi nha?"
"... Vậy cậu đưa tôi 500 mora đi thì tôi giúp cậu."
Ngu ngốc thật, Aether mỉm cười nhạt nhoà trong vòng tay lạnh lẽo của anh ta. Dainsleif cũng ôm cậu chặt hơn, bước chân cũng thêm phần vội vã.
Hai người cũng không nói gì thêm cho tới khi trở về được căn phủ đã bị hủy hoại đến phân nửa, một vài nhân công ít ỏi cũng đang thay nhau dọn dẹp những đổ nát còn sót lại của cuộc đổ máu. Tan hoang và điêu đứng.
Lãnh địa đã đổi chủ rồi, những quý tộc hèn nhát theo phe lãnh chúa cũng đã bỏ chạy tán loạn. Dân cư đa phần cũng vì tránh xa trận chiến mà tản đi lánh nạn ở những nơi khác. Một lãnh địa rỗng và mục nát, cần một người lãnh đạo mới đứng lên để giải quyết những bức thiết của nơi này.
Lilith và Lumine đã chờ sẵn trong nhà, chân của cậu cũng đã hết đau nhờ sức hồi phục hơn người của một tiên tri. Lumine không nói hai lời liền ôm chầm lấy cậu mà khóc lớn, cả Lilith cũng vậy. Ba mẹ con ôm nhau mà khóc, Dainsleif cũng biết mình không nên làm phiền mà lánh tạm đi chỗ khác.
"Hiện tại các con có thấy đau ở đâu không? Có mệt ở đâu không? Để mẹ đi lấy một chút thảo dược dự trữ nhé, các con bàn với Dain về việc của lãnh địa trước đi."

BẠN ĐANG ĐỌC
[XiaoAether] Lucid Dream
FanficMọi quan hệ giữa các nhân vật trong truyện đều sẽ bị mình sửa lại hết. Chắc chắn ooc. Đây không phải gender bender, chuyện quan trọng nhắc lại 3 lần!! Tình trạng: Hoàn thành