Kỳ thực, cuộc đời mỗi người sẽ luôn phải trải qua muôn vàn những chuyện vượt ra khỏi tầm kiểm soát của bản thân mình.
Giống như thứ sức mạnh phi lý mà đột nhiên vào một ngày đẹp trời bản thân được ban tặng, rồi cũng chính người đã ban cho bạn thứ sức mạnh đó lại phải ra đi mãi mãi...
Cho tới khi Aether và Lumine cùng nhau trở lại lãnh địa phong thần lộng gió, cả một đô thành lớn tấp nập đã chìm trong đống đổ nát hoang tàn. Đại thiếu gia của lãnh địa phong thần cũng đã cáo bệnh ở ẩn vì trọng thương theo như thông cáo của lãnh chúa tạm thời - Jean, và đó là chuyện đã xảy ra của một vài tuần sau đó.
Chỉ có bóng dáng của Lilith là mãi chẳng thấy đâu, dấu vết của bà cũng đã không còn ở bất cứ đâu trên lục địa này. Lilith đã chết, chết ở nơi đất khách quê người, nhưng kế hoạch trả thù thần toạ vĩ đại của bà thì đã thành công đến gần như hoàn mỹ. Những mảnh ký ức mơ hồ của Aether cũng lập tức theo đó ồ ạt trở về khiến đầu cậu đau như muốn phát bệnh.
Hoá ra cậu và Xiao đã cùng nhau làm ra rất nhiều thứ chuyện yêu đương phi lý như vậy, hoá ra cậu đã có lúc điên cuồng với tình cảm của bản thân mình đến thế.
Và cả mục đích ban đầu của bản thân cậu cũng vậy, hoá ra tất cả từ đầu đã nằm trong cái kế hoạch trả thù còn vĩ đại hơn gấp trăm ngàn lần của mẹ. Tất cả, hoá ra đều nằm trong lòng bàn tay của người đàn bà đơn độc ấy suốt cả ngàn năm qua, một mình đơn độc trên bước đường báo thù tựa như không lối thoát.
Vài tuần sau đó, thông cáo từ phía lãnh địa nham thần và lôi thần còn bất ngờ nằm ngoài dự đoán của những người trong cuộc. Một trưởng lão nham thần bị thương khi có một chuyến ngoại giao đến phong quốc, lãnh chúa Makoto trên đường trở lại lãnh địa đã mất tích không dõ nguyên do. Cũng có lẽ là bởi một tay người đó đã gây nên từ trước, cậu chẳng hay biết được.
Aether ngẩng mặt nhìn lên bầu trời âm u trong một ngày mùa đông sắp đến, chỉ cảm thấy bản thân hoá ra từ đầu đã nhận định rất đúng về gia đình của mình.
Một gia đình tàn bạo đổ nát sẽ nuôi dưỡng nên những con người như thế nào? Là những người đã lớn lên lành lặn về thể xác, nhưng là những tâm hồn đã không còn lành lặn mà méo mó, nham nhở. Là những linh hồn đã vỡ vụn và tàn nhẫn nhất, tàn nhẫn với chính bản thân mình.
Cậu lại một lần nữa quay đầu nhìn về phía anh thanh niên mình yêu đang vội vã chạy tới bên cạnh. Ánh nắng nhạt nhoà ngày đông hắt nhẹ lên sườn mặt anh, đôi mắt hổ phách ấy vẫn kiên trì nhìn cậu chăm chú, hệt như trong quá khứ anh đã từng.
Đợi tới khi anh nghịch ngợm lọn tóc buông xõa của mình một hồi lâu, Aether mới chịu chậm rãi mở lời.
"Bây giờ mọi chuyện đều đã kết thúc cả rồi đấy. Đại tiên tri nguy hiểm mà toàn cõi thần toạ muốn hạ sát kia cũng tan xác luôn rồi."
"Ý của em là như thế nào?" - một cảm giác không lành khiến anh siết chặt lấy cổ tay của người thanh niên nhợt nhạt anh yêu.
Aether mím môi không muốn nói chuyện, sau một quãng im lặng mới lại lí nhí trả lời: "Hiện tại còn một tiên tri nữa cần phải bị kẻ trừ tà giết chết. Anh có muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[XiaoAether] Lucid Dream
FanficMọi quan hệ giữa các nhân vật trong truyện đều sẽ bị mình sửa lại hết. Chắc chắn ooc. Đây không phải gender bender, chuyện quan trọng nhắc lại 3 lần!! Tình trạng: Hoàn thành