14

1.7K 211 3
                                    

Mẹ con đã giết bọn họ rồi bỏ mạng, người đàn bà mà lão nói lão rất yêu đã ngã xuống trước đôi bàn tay thô kệch của lão. Dường như lão cũng không mấy mặn mà về cái chết tức tưởi của vợ mình. Một kẻ đáng hận.

Bầu không khí thư thái trong phòng trà đã bị lãnh chúa thành công phá hỏng. Lão thô lỗ đặt mạnh tách trà lên đĩa, tiếng lách cách lớn như làm chiếc tách vỡ ra. Lão bật cười thích chí, vẫy tay tạm biệt rồi tiêu sái đi khỏi. Một nỗi bực tức khe khẽ len lỏi trong tâm trí mỗi người.

Trà đã nguội ngắt, Aether nhìn chằm chằm vào tách trà nguội đỏ au, miệng lưỡi khô khốc muốn tìm một chỗ phát tiết nỗi bực tức không tên.

Lumine cũng không khá hơn cậu, cô rất muốn lập tức xông lên vật lão ra mà đấm, cặn bã quả nhiên vẫn là cặn bã. Dưới ánh mắt khắc kỷ của Aether, cả hai chầm chậm lấy lại được sự bình tĩnh vốn có. Lumine là người lên tiếng trước.

"Anh thấy những lời lão nói liệu có phải sự thật hay không đây?"

Aether miết cằm, đôi môi mím chặt, nghiêm túc suy nghĩ về những lời lão kể.

Theo như lãnh chúa nói, mẹ có thể đã sống dài hơn cả lão đến rất nhiều năm tuổi. Điều này có thể được chứng minh qua những cử chỉ khi bà còn sống. Một nữ quý tộc sắc bén thông minh hết mực yêu thương con mình, lão quản gia thường tấm tắc khen bà như vậy.

Cậu cẩn thận trả lời Lumine.

"Hiện tại thì anh sẽ bí mật tìm tài liệu về tiên tri ảo ảnh. Tạm thời chúng ta đừng nghe lời của lão."

Lumine gật đầu tỏ ý đã hiểu, Aether nhàn nhạt híp mắt cười mỉm. Mọi việc đang dần lệch đi khỏi quỹ đạo vốn có của nó, Aether nặng nề cắn răng. Kể từ ngày lễ hội thu hoạch bắt đầu, mọi việc...

Cậu nhắm chặt hai mắt, cố không nghĩ về những chuyện đã diễn ra trong đêm hôm đó. Lumine lặng người nhìn cậu, cô thu dọn tách trà rồi cùng anh trai rời quán. Trời cũng đã nhá nhem tối sầm lại.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ khi chậm rãi bước trên cầu thang, cậu đi một mạch về phòng ngủ cho khách mình đã yêu cầu chuẩn bị.

Nữ hầu riêng lễ phép mang theo bữa tối vào phòng, Aether mỉm cười cảm ơn rồi bắt đầu chậm chạp dùng bữa. Mắt thấy nữ hầu không định rời đi mà khúm núm đan tay vào nhau, cậu hỏi cô.

"Có chuyện gì sao?"

"Dạ không, không có! Làm phiền tiểu thư rồi ạ, hoàn toàn không có."

Aether nheo mắt: "Xuống bảo lão già ở phòng nghiêm cứu của ta đưa thuốc độc loại H-007 lên đây. Cô tốt nhất nên nói thật ra đi, đừng để ta nóng."

"... Tôi nghĩ là tiểu thư đã chán vị trong phòng nên không nói sợ phiền đến người...", nữ hầu ngập ngừng: "Hôm nay em trai của người đã đến đánh vị kia rất ác... Tôi lo tiểu thư sẽ giận nên..."

Nữ hầu bộc bạch sợ sệt, ngẩng lên chỉ thấy ánh mắt như muốn giết người của vị tiểu thư. Aether đã rất muốn đập nát đĩa bát trên bàn, cậu cố ổn định cảm xúc của mình rồi nhẹ nhàng mỉm cười.

[XiaoAether] Lucid DreamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ