Những nhân viên khiêng vác của những nhà tư bản trong lãnh địa lại tiếp tục bị bóc lột đến thảm thương vì lễ hội thu hoạch đã sắp đền hồi kết thúc.
Ở tầng cao nhất của tiệm trà Hoàng hôn, Aether đăm chiêu ngắm nhìn kim đồng hồ bằng vàng chầm chậm kêu tích tắc, trên môi là một nụ cười mỉa mai như thường lệ.
Binh lực đã chuẩn bị đến bước cuối cùng, đa số đều đã bị mua chuộc hoặc âm thầm thay thế. Kế hoạch nổi dậy của cậu đã dần dà đi đến những bước cuối cùng.
Cậu đóng mở chiếc đồng hồ nhỏ bằng vàng liên tục, bất ngờ ném vỡ tách trà còn nóng hổi xuống mặt sàn lạnh lẽo. Cậu lê từng bước chân nặng trĩu trở về căn phủ, chỉ có độc người hầu nữ trung thành ra tiếp đón mình chu đáo. Một cảm giác cô đơn khó chịu dần lan toả trong tâm trí trống rỗng của cậu.
Cậu bất ngờ ra lệnh.
"Chuẩn bị một bộ đồ thật đẹp cho tù binh của ta đi. Ta muốn tối nay hắn ta phải là người đẹp nhất."
Nữ hầu cung kính tuân lệnh. Trước khi đi chuẩn bị bữa tối cho cậu còn cẩn thận hỏi lại.
"Tiểu thư muốn mang người đó đi đâu sao ạ?"
"Hôm nay là đêm cuối cùng của lễ thu hoạch."
Trong lời nói nhạt nhẽo của cậu là sự phấn khích mà bản thân cậu cùng chẳng hề hay biết. Nữ hầu tỏ ý đã hiểu rồi nhanh chóng lục tục đi chuẩn bị.
Tiếng đám người hầu cố ý lơ cậu đi mà làm việc lại càng làm nhiệt độ bên trong căn phủ thêm lạnh lẽo. Aether chậm rãi bước lên phòng của mình, trong tầm mắt nhạt nhoà của cậu là người mẹ kế cũng đang rảo bước về phía mình.
Lydia mặc trên người một bộ đầm màu xanh lục quen thuộc, một tay cầm chiếc quạt sắt che đi biểu cảm kỳ lạ trên khuôn mặt còn trẻ đẹp của bà. Bà vui vẻ bắt chuyện với cậu.
"Lâu lắm mới thấy con ở trong phủ. Mấy ngày hôm nay con đã đi đâu vậy?"
Aether cảm nhận rõ ràng được sự quan tâm kỳ quái mà bà ta dành cho mình. Cậu trả lời cộc lốc.
"... Không đâu cả. Mẹ nghĩ nhiều rồi."
"Thật là, nếu không có việc bận quá thì đừng nên ra ngoài nhiều làm gì cả. Trông con gầy đi nhiều quá."
Bà mải miết nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn của Aether. Trong một khắc đó, cậu đã bị ánh nhìn quan tâm ấm áp ấy làm cho bối rối. Cậu máy móc trả lời lại bà.
"Cảm ơn mẹ đã quan tâm."
"Đừng khách sáo."
Lydia nheo mắt cười mỉm một cái rồi đi khỏi. Aether nhìn theo bóng lưng bà rời đi, một cảm giác chẳng lành bất chợt ập xuống mạch suy nghĩ mơ hồ của cậu.
Cậu không định làm cho rõ những điều kỳ lạ đang diễn ra với cơ thể của mình trong suốt những ngày nghỉ dưỡng đã qua, nhưng cho đến hôm nay thì đã có thể khẳng định chắc chắn.
Cậu đang từ từ biến đổi, không, thức tỉnh năng lực mà một tiên tri ảo ảnh vốn có.
Dòng suy nghĩ chồng chéo của cậu thành công bị tiếng gọi của nữ hầu gái phá vỡ. Cô nàng chuẩn bị cho cậu một bộ váy màu đỏ đậm, áo khoác ngoài màu đen và một đống phụ kiện vàng ròng đẹp mắt.

BẠN ĐANG ĐỌC
[XiaoAether] Lucid Dream
FanficMọi quan hệ giữa các nhân vật trong truyện đều sẽ bị mình sửa lại hết. Chắc chắn ooc. Đây không phải gender bender, chuyện quan trọng nhắc lại 3 lần!! Tình trạng: Hoàn thành