5

1.6K 135 9
                                    

Mới tờ mờ sáng xe của phủ mẹ ngài đã đứng đợi sẵn trước cổng để đón hai mẹ em.....

Đến phủ mẹ ngài đã đứng chờ sẵn hai mẹ con em đến!..đây chỉ là lần thứ 2 thằng bé Venice đến,vì một phần hầu hết mẹ ngài đến thăm hai mẹ con em,còn một phần lo ra ngoài sẽ khiến thằng bé gặp nguy hiểm nên ít khi em cho thằng bé ra ngoài....
Vừa thấy mẹ ngài thằng bé liền vui vẻ chạy đến

" a Nǎinai con nhớ Nǎinai lắm luôn"

Thấy thằng bé chạy đến mẹ ngài dang
rộng hai tay đón lấy thằng bé

"Ôi chao thằng đích tôn của Nǎinai, Nǎinai cũng nhớ con lắm luôn đó"

Nói rồi mẹ ngài thơm vào cái má núm phúng phính của thằng nhỏ rồi bế thằng bé vào nhà,không quên quay sang nhìn em...
"Pete vào nhà thôi con, ngoài trời đang se se lạnh rồi đừng đứng lâu dễ bị bệnh lắm con."

Bước vào căn nhà đã lâu không vào, em lại nhớ về những ngày tháng vui vẻ của em và ngài.Không có hận thù , nghi ngờ ghẻ lạnh lẫn nhau, chỉ có sự lo lắng yêu thương dành cho nhau....

"Pete con sao vậy không khỏe chỗ nào hả con?! "

Đang suy nghĩ những mãnh kí ức đứt đoạn, thì em được câu nói của mẹ quay lại thực tại.

"Con không sao đâu mẹ, à phải rồi có chuyện gì mà mẹ gọi con và Venice đến gấp vậy ạ!"

Bỗng em thấy mẹ ngài sắc mặt nghiêm túc lại,rồi ra hiệu cho người hầu lui xuống đồng thời bế cả Venice ra hậu viện chơi....
Em thấy vậy cũng lẳng lặng ngồi xuống chờ câu trả lời của mẹ ngài

"Pete hôm nay mẹ gọi con đến đây có việc quan trọng

Trong cung thông báo rằng hoàng thượng và thái tử sắp du ngoạn một chuyến,có lẽ sẽ ghé tới gia tộc chúng ta,cos lẽ sẽ đến phủ chồng của con...

Pete ta biết con không muốn về căn nhà ấy,nhưng bây giờ là lúc còn phải về và lấy lại uy danh của mình trong chính căn nhà ấy rồi
Cho những kẻ thấp hèn lâu nay lộng hành nên kết thúc và biết mình ở vị trí nào!

Con cũng không muốn hoàng thượng biết chuyện vợ chồng bao nhiêu năm nay đã mệnh ai nấy sống phải không con?!

Coi như lần này mẹ xin con, chỉ cần ở nơi đó một tháng thôi cũng được, sau khi hoàng thượng và thái tử rời đi con và Venice quay về hậu viện cũng được..."

Em nghe vậy cũng không cách nào từ chối được, vì mẹ ngài nói đúng em cũng không muốn hoàng thượng biết chuyện vợ chồng em,mối hôn sự của em và ngài cũng do Hoàng Thượng tác thành! Nếu chuyện đó hoàng thượng biết cũng ảnh hưởng đến thanh danh của ngài.

(Nhưng chính quyết định về lại ngôi nhà ấy cũng bắt đầu mở ra chuỗi bi kịch mới với mẹ con em....)

"Mẹ nói vậy thì con xin nghe!"

Nghe em đã đồng ý mẹ ngài vui lắm liền kêu nha hoàn thu xếp phòng cho mẹ con em nghỉ ngơi lại đây hôm nay, ngày mai sẽ đến phủ tướng quân.

Sau khi kết thúc em ra phía sau hầu viện thấy con mình đang vui đùa chạy nhảy cùng với nha hoàn,trong lòng em lại nhói lên cảm thấy lo lắng ngày mai khi cho con quay về ngôi nhà ấy.
Con em sẽ có được những phút giây yên bình và được tươi cười như này nữa không....

[VegasPete]cảm ơn vì đã đếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ