Chương 234

1.2K 90 3
                                    

Ma Tổ nương nương.

Kỷ Tuân chậm rãi nghiền ngẫm bốn chữ này.

Anh không nói gì, Mạnh Phụ Sơn cũng không nói gì, một luồng không khí lạnh đặc sệt đang di chuyển giữa hai người họ.

Cái chết của Kỷ Ngữ là mối liên hệ kiên cố nhất giữa anh và Mạnh Phụ Sơn.

Thời gian trôi đi, mối liên hệ kiên cố này lại sinh ra nhiều điểm tựa hơn, nhiều sự cân bằng hơn, tỷ như điểm đáng ngờ của Mạnh Phụ Sơn trong cái chết của Trần Gia Thụ, lại tỷ như điểm đáng ngờ của Kỷ Tuân trong cái chết của An Giới.

Cái chết của An Giới tồn tại hai khả năng; giống như hai khả năng trong cái chết của Trần Gia Thụ.

Một là có người giết An Giới, giá họa cho anh, khả năng này là có manh mối, bất kể là vô tình được lợi từ việc An Giới bỏ trốn ra nước ngoài hay trăm phương ngàn kế để An Giới gặp được em gái ngay từ lúc ban đầu, dù không biết lý do trăm phương ngàn kế là gì, nhưng tất cả đều cho thấy sau lưng An Giới còn có cái bóng của người khác.

Đây là cái bóng của ai?

Một khả năng khác là anh đã giết An Giới.

Anh ngây ngô dại dột, anh không cam tâm, cuối cùng anh đã không khống chế được mà cầm dao lên...

Khuôn mặt còn đang chảy máu của em gái đột nhiên xuất hiện trước mắt anh.

Cô em gái vui vẻ, cô em gái tràn đầy sức sống, cho dù xuất hiện bao nhiêu lần trong ký ức ban đầu, cuối cùng đều bị thay thế bởi cô em gái gầy trơ xương đang chảy nước mắt máu, bởi bố mẹ chết không nhắm mắt nằm sau lưng em gái.

Thế giới tái nhợt âm u, nhấn chìm trong biển máu này đang vang lên hồi chuông báo tang.

"Kỷ Tuân, đừng vội tìm cảnh sát." Mạnh Phụ Sơn hờ hững nói, "Chúng ta đều có chuyện, không thích hợp bị cảnh sát theo dõi vào ngay lúc này... Đã đến bước này rồi, hai chúng ta đều không muốn việc sắp thành lại hỏng. Để tôi nói qua những gì tôi điều tra được trước đã."

Kỷ Tuân thở phào một hơi.

Anh gian nan kéo lại tâm trí từ trong quá khứ không có cách nào không chế trở về hiện thực, tập trung vào những gì Mạnh Phụ Sơn sắp nói.

"Trần Gia Thụ không phải người sau màn. Người sau màn là ông Liễu, không biết tên đầy đủ, ông ta sở hữu một con thuyền, có lực lượng vũ trang riêng, có lẽ không phải một thân một mình lo liệu cả một mối làm ăn lớn như vậy. Thuyền neo đậu ở vùng biển quốc tế. Muốn lên thuyền phải trung chuyển, bọn họ có thuyền chuyên biệt ở rất nhiều bến cảng, phải là khách quen của bọn họ thì mới được lên thuyền. Rất nhiều hoạt động bất hợp pháp như đánh bạc, giết chóc, quan hệ tình dục được cung cấp trên thuyền. Người phục vụ trên thuyền là các cô gái bị bịt mắt. Tất cả các cô gái đều bị bịt mắt, tôi nghi ngờ đôi mắt của họ đã bị đâm mù hoặc là bị móc xuống, có thể bọn họ còn là nguồn cung cấp cho đường dây mua bán nội tạng phi pháp."

Mạnh Phụ Sơn nói rất nhanh, Kỷ Tuân cũng nghe rất nghiêm túc.

Anh ghi nhớ mỗi một chữ vào trong đầu, đồng thời cũng nghĩ:

[Edit Hoàn] Lời Nói Dối Chân Thành (201 - 291)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ