-Ohm Pawat-
Tôi càng cười lớn khi thấy mặt em ấy đen dần, ấy biết mình đã lỡ lời thế liền quay đi không nhìn tôi nữa, miệng vẫn lẩm nhẩm chửi tôi. Tôi lau sạch chân rồi bôi ít rượu thuốc lấy từ trưởng bản, sau đó băng cố định lại.
"Được rồi, ngủ đi."
Chờ tôi nói có bấy nhiêu, em ấy ngã người xuống gối kéo chăn trùm kín người. Tôi dọn dẹp sạch, đi tắm qua rồi leo lên giường.
"Cái gì thế. Anh lên đây làm gì."
Thằng nhóc cứng đầu vẫn chưa ngủ, em nó hé chăn nhìn tôi bằng cặp mắt cảnh giác.
"Tôi lên ngủ, giường của tôi mà."
Thằng nhóc ôm chăn định đứng dậy, tôi chắc chắn em nó định trải ra đất mà ngủ.
"Chút nửa đêm trời rét lắm, muốn bệnh lại không? Nằm xuống ngủ đi, ai làm gì mà sợ."
Em ấy hé chăn ra có đợt gió lạnh thổi vào lạnh run thế là lại chui vào.
"Lạnh thật, nhưng tôi sợ anh hơn sợ lạnh."
Em ấy cứng miệng nói nhưng cũng nép vào cho tôi lên nằm. Không hiểu sao tôi cứ muốn trêu thằng nhóc này. Tôi vòng tay kéo em ấy vào lòng, dựa vào vai em ấy.
"Làm gì thế, bỏ ra."
Em ấy dãy nảy muốn thoát ra nhưng tôi càng ôm chặt.
"Lạnh mà, em lấy hết chăn rồi, tôi lạnh."
"Nhích ra rồi tôi chia cho."
Tôi nới lỏng tay, em ấy quay lại đắp một nửa chăn lên người tôi, liếc tôi cảnh cáo.
"Nằm cho đàng hoàng, tôi đạp anh xuống bây giờ."
"Ơ hay, ai nằm trên giường tôi, giành chăn còn đòi đạp tôi xuống."
Thằng nhóc đuối lý, hung dữ liếc tôi rồi dịch sát ra mép giường. Một lần nữa tôi kéo em ấy vào vòng tay mình, thì thầm.
"Nằm đàng hoàng xem, té bây giờ, tôi không làm gì mà, Nanon nằm yên nào."
"Tin được anh không hả."
Em ấy giương đôi mắt sáng nhìn tôi dò xét có nên tin hay không. Tôi cũng nhìn lại em ấy, đôi mắt đen láy khóa ánh mắt tôi lại, tim tôi bỗng đập nhanh hơn.
"Tin được."
Khi nhìn đủ lâu, thì em ấy thở dài một hơi, cũng không dãy dụa nữa mặc kệ tôi ôm. Tôi gác cằm lên đỉnh đầu em ấy, vỗ nhẹ lưng để em ấy dễ ngủ. Nhưng em ấy có lẽ chưa muốn ngủ, cứ hết thở ngắn lại thở dài.
"Làm sao thế."
"Ngày mai anh về thị trấn à?"
"Không, tôi về Bangkok."
Em ấy gần như ngước lên nhìn tôi ngay lập tức.
"Cho tôi đi với, về đến nơi tôi trả tiền xe nhé, nhé?"
"Cũng được, nhưng em phải nói lí do."
"Tôi phải đi học mà, tôi mất hết cả ví lẫn điện thoại rồi."

BẠN ĐANG ĐỌC
[OHMNANON] - HEART TO HEART
FanfictionFic chuyển ver, nói chung là bác sĩ x yang hồ. Thích thì nhích zô đọc ii