Chương 10. Muốn ngủ cùng p'Freen

606 83 7
                                    

Chương 10. Muốn ngủ cùng p'Freen

Chiếc Maserati Lavante lao nhanh như tên bắn, động cơ V6 xé toang màn đêm tịch mịch phủ xuống đại lộ vắng vẻ. Đồng hồ tích tắc nhích đến một giờ sáng. Mười lăm phút trước, trong cơn mơ màng chuẩn bị say giấc Freen nhận được cuộc gọi từ p'Mind - một tiền bối thân thiết thời sinh viên.

Nhưng tên hiển thị lại là công chúa Rebecca.

"Freen? Freen Sarocha? Là em đó sao?" – Mind la toáng lên trong điện thoại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc.

"P'Mind? Em không hiểu? Sao chị lại giữ điện thoại của công chúa. Còn nữa, sao lại gọi em?" – Freen giật thót mình, tình huống này là gì đây?

"Khoan hãy hỏi, tới chỗ chị trước đi. Công chúa, cổ....không tỉnh táo" – Ở đầu bên kia, Freen nghe rõ mồn một tiếng thở dài ngao ngán từ Mind. Phúc chốc, hàng nghìn câu hỏi lướt qua tâm trí. Trong lòng như có lửa, Freen quẳng hết nghĩ ngợi ra sau mang vội chiếc áo khoác chạy đi.

Sau lần chạm mặt tại trận polo, những dòng tin nhắn thường nhật không còn nữa. Dường như tồn tại một bức tường vô hình ngăn cách cả hai, mọi kết nối tan biến hệt hơi sương trong ánh nắng. Những ngày này, Freen vất vả lắm mới giải thoát mình khỏi những nghĩ ngợi mông lung, bằng cách vùi mình vào công việc. Những tưởng mọi chuyện sẽ yên ả trôi đi, nhưng xem ra không phải vậy.

Lush Blush là một hidden lounge trú ẩn trên tầng 3 của toà chung cư 20 năm tuổi. Biển hiệu chỉ đơn giản là vài sợi đèn LED uốn vặn vẹo, gắn trên tấm kim loại lớn - đồng thời là cửa ra vào. Không phô trương, cũng không quảng cáo mời gọi khách du lịch. Một phong thái kinh doanh cưỡi ngựa xem hoa rất Mind.

Két.

Tiếng cửa nặng nề đẩy vào, lập tức chìm nghỉm giữa thanh âm náo nhiệt bên trong. Freen bước chân vội vã, lách nhanh qua dòng người rôm rả chuyện trò. Từ xa đã thấy Mind đang nhiệt tình vẫy gọi ở một góc bàn. Nhưng hình ảnh náo loạn cạnh bên lại bắt lấy ánh nhìn cô.

Rose – Bartender của quán đang ra sức ôm chặt một người đầu đội nón sụp, tay chân táy máy trong không trung. Tuy không nhìn rõ mặt nhưng qua dáng vẻ cũng có thể nhận ra, là công chúa!

"May quá, em đến rồi. Công chúa của em đây, giải quyết giúp chị. Cô ấy càn quấy cũng một lúc lâu rồi. Chị hết cách mới lấy điện thoại cổ, lục lọi trong danh bạ khẩn cấp thì ra số em" - Như vớ được cứu tinh, Mind kéo Rebecca từ trong lòng Rose trực tiếp đẩy qua Freen.

Hơi rượu mạnh xộc vào khoang mũi, Freen nhăn mặt tự hỏi công chúa rốt cuộc đã uống bao nhiêu whisky để thành ra bộ dạng này.

"P'Freen là chị sao. P'Freen!!!" – Rebecca dù không tỉnh táo nhưng vẫn nhận ra người trước mặt, hào hứng gọi lớn tên Freen.

"Suỵt!! Ngoan nào" – Freen giật mình lấy tay bịt miệng công chúa, dáo dác nhìn xung quanh. Cô sợ có ai đó nhận ra thân phận của cả hai. Sau lời doạ nạt có phần lớn tiếng, Rebecca tiu nghỉu ôm lấy eo Freen, đầu gục lên vai, im thin thít như con mèo con nhỏ. Vừa tức giận lại vừa mủi lòng, cô không nhịn được giơ tay phải xoa xoa đầu công chúa.

[FreenBecky] The princess is here!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ