Chương 21. Hôn khắp nơi

533 73 9
                                    

Chương 21. Hôn khắp nơi

Có lẽ vì ăn cũng là phương thức chữa lành, nên trong một tối Freen đã nắm tay Rebecca đến tận ba nơi: Một nhà hàng omakase Nhật, một tiệm bánh ngọt và một quán trà sữa. Với niềm tin mãnh liệt rằng mấy tầng hương vị thơm ngon ấy sẽ vỗ về tâm tưởng, khiến Rebecca quên đi lỗi lầm vừa qua.

"Em no chết mất" – Rebecca thả người xuống chiếc ghế êm ái trong gian phòng khách rộng lớn, thuận tay tháo rời sợi dây nịt đang mang.

"Em vẫn còn một ly trà sữa chưa uống hết nữa này, Nong ah" – Freen ở cạnh bên dùng giọng điệu nuông chiều đặt lên bàn ly nước còn gần đầy. Lòng tự hỏi, có phải hôm nay cô đã quá tay vỗ béo Nong Meo rồi không?

"P'Freen giúp em đi, em không thể uống nổi nữa rồi"

"Chị đâu có thích đồ ngọt. Vậy chị sẽ cho vào tủ lạnh, khi nào em muốn uống chị sẽ mang ra" – Freen hết cách, quay vào trong bếp cất đi. Khi cô quay lại đã thấy Rebecca mắt nhắm hờ trong vô thức. Người ta nói khi no bụng, toàn bộ năng lượng trong cơ thể sẽ được điều động để tiêu hoá thức ăn. Vậy nên lượng pin trong người Rebecca rơi vọt xuống mức 0 tròn trĩnh. Toàn thân lười biếng chẳng buồn động đậy.

Rebecca giật mình mở mắt khi cảm nhận Freen nắm lấy chân mình đặt lên trên đùi. Bắt gặp ánh mắt ngẩn ngơ, Freen cười xoà đáp lời.

"Muốn giúp em cảm thấy dễ chịu hơn thôi, nhiệm vụ hôm nay của chị mà"

Chiếc miniskirt vốn đã ngắn, thuận theo động tác Freen lại giật lên trên một đoạn, vị trí chỉ suýt soát qua mông một xíu. Dù có đôi phần ngượng ngùng nhưng Rebecca lại không muốn chỉnh trang, cứ tuỳ tiện để góc váy xô lệch. Cô hướng ánh mắt trông đợi phản ứng của Freen.

"Chị biết em mệt nhưng đã gần 10 giờ rồi, cũng nên tắm rửa đi" – Freen nhìn đồng hồ trên tay, chậc lưỡi đánh giá.

"Nhưng em lười lắm..."

"Không tắm em ngủ được sao?"

"Dĩ nhiên không rồi, nhưng tay chân chẳng nhấc nổi nữa này" – Như để bảo chứng, Rebecca quơ quơ cánh tay vô lực trước mặt Freen, rên rỉ thống khổ.

"Hay em muốn chị tắm cho em?" – Freen nháy mắt, giở giọng điệu cợt nhả trước mặt Rebecca. Ngón tay hư hỏng vẽ một vòng tròn trên đùi công chúa khiến cô không tự chủ được khẽ run nhẹ.

Cổ họng chợt khô, Rebecca nuốt xuống vài cái, tinh ranh đáp trả - "Cũng hay, bổn công chúa đang cần người cọ lưng. Chỉ sợ chị ngại, chứ em không ngại đâu nha"

Thật tình mà nói, mấy phòng tắm ở khu ký túc xá bên Anh là dạng sinh hoạt tập thể nên từ hồi học nội trú Rebecca đã khá quen với việc tắm chung. Có điều đó là chuyện của mười năm trước hồi cô độ chừng 13 tuổi. Từ lúc bước vào tuổi vị thành niên đến nay, cô chưa từng thoát y trước mặt người khác. Mà vì không muốn lép vế nên Rebecca liều mình trêu ghẹo Freen một phen.

Freen có hơi bất ngờ trước phản ứng của Rebecca. Song nhanh như cắt lại vươn người tới trước, hôn lên trán cô - "Chỉ cần em đồng ý, chị luôn sẵn lòng. Trân quý của chị"

[FreenBecky] The princess is here!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ