Chương 28: Yêu là như thế sao?

13.8K 553 77
                                    

Chương 28: Yêu là như thế sao?

P.S. Dạo này Phong hơi bị làm biếng nha^^

 Sau khi tắm xong, Mạc Tạp hữu khí vô lực nằm lỳ ở trên giường. Sỉ nhục là cái gì? Sỉ nhục là nói yêu còn chưa tới 24 giờ, liền bị người khác đặt ở trên giừơng. Mạc Tạp đem cái gối ném vào Thần Cách  đang ngồi ở mép giường lau tóc ướt: "Đều tại cậu, lần đầu tiên của tôi bị cậu cướp đi rồi!"

 "Rõ ràng là chính cậu chạy tới đây nộp mạng còn gì."

 "Tôi rõ ràng có ngăn cản loại hành vi này của cậu. Là cậu mạnh mẽ ép buộc tôi làm chuyện đồi bại này. Đừng chọc tôi, nếu không tôi sẽ gọi cho cảnh sát tới đây bắt cậu. Cậu là một tên hiếp dâm!"

Thần Cách lấy khăn lau trên đầu xuống. Mạc Tạp ngây ngẩn cả người, người đàn ông này rốt cuộc có thời điểm xấu xí nào hay không.  Thần Cách đem khăn ném tới trên đầu của Mạc Tạp, dùng sức xoa xoa.

"Đau, thật là đau. Cậu đang làm gì thế?"

 "Tóc ướt như vậy không được nằm lỳ ở trên giường. Đi sang một bên cho tôi!"

 "Này, này! Đối với người vừa bị ép làm chuyện đó thì thái độ này của cậu thật tệ nha!" Mạc Tạp ngồi dậy, cũng ngồi ở mép giường, dùng khăn lông Thần Cách vừa sử dụng qua còn ướt tiếp tục lau.

"Lau xong thì mặc quần áo vào!"

 "Biết rồi!"

Mạc Tạp chậm rãi mặc quần áo vào: "Vậy tôi đi về đây!"

 "Cái mông không có sao chứ?"

 "Cậu hỏi trực tiếp như vậy làm gì?"

 "Cậu ở đây xấu hổ cái quái gì?"

 "Tôi mới không có. Hơn nữa, tôi là một người đàn ông, một chút đau đớn này cũng không chịu nỗi, nói ra không phải cười rơi nước mắt luôn sao? Thật là, đừng đem tôi so sánh với những người phụ nữ yếu đuối  có được hay không. Bọn họ lần đầu tiên là phá trinh, tôi không có trinh, làm sao có thể đau được, ha ha ha." Rốt cuộc cười đắc ý cái gì ???

"Như vậy sao?"

 "Đương nhiên là như vậy rồi. Đừng nói là đi về nhà, tôi cũng có thể nhảy về nhà." Nói xong, Mạc Tạp đúng thật nhảy nhảy bính bính ra ngoài cửa. Thần Cách mặt vô biểu tình nhìn Mạc Tạp rời đi. Rốt cuộc tại sao mình lại thích loại người ngu ngốc như vậy? Cậu ta nhảy như vậy chỉ khiến nghiêm trọng hơn thôi.

 Dọc theo đường đi, Mạc Tạp cũng rất bình tĩnh, vô luận là ở trên xe buýt, trong thang máy, hay ở nơi chật chội đông người. Cho đến khi về đến nhà, đóng kín cửa lại, Mạc Tạp dựa vào cửa từ từ trợt xuống đất. Cậu quỳ trên mặt đất, vùi đầu rất thấp, thật lâu thật lâu, rốt cục Mạc Tạp cũng truyền tới âm thanh tê tâm liệt phế, đơn giản vang tận mây xanh: "Ông nội hắn, thật là đau a. Tại sao lại đau như vậy?" Cái mông nóng hừng hực, giống như muốn nứt ra.

"Ông nội hắn, ông nội hắn, ông nội hắn, ông nội hắn!" Mạc Tạp chỉ có thể chửi mắng để giảm bớt cơn đau.

 Chiều hôm nay mẹ Mạc Tạp đánh mạt chược vận khí tốt, cho nên buổi tối tiếp tục chơi thêm vài ván. Lúc về đến nhà đã 11 giờ khuya. Bà mở cửa, trong nhà một mảnh đen nhánh. Tại sao vậy? Mạc Tạp cũng không biết mở đèn. Bà mò tìm công tắt, bước lên một bước thì vừa lúc đem chân giẫm lên trên mông của Mạc Tạp, đem Mạc Tạp từ hôn mê đánh thức, cố hết sức quay đầu: "Người, người, người nào?"

Thế Giới Có Chút Ngọt - Angelina (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ