"Văn Chấn Quốc sau khi cùng Thư Kỳ kết hôn liền đem tôi ném cho người hầu. Sau này, khi nhớ ra còn một đứa con chỉ là tôi thì mới tới đón về, nhưng lại cảm thấy không vừa mắt. Đáng tiếc, ông ta với Thư Kỳ không thể có con, nên chỉ có thể...."
"Vừa rồi là bởi vì có em ở đây. Ông ta càng được đả nói càng khó nghe. Nói trắng ra, một bên nhận nuôi em để giúp tôi có thêm bạn, một bên lại sợ tôi hại em, ở trong lòng ông ta, tôi chính là rác rưởi không hơn không kém.”
"Anh..." Bạch Hách hôn Văn Tĩnh Tiêu
"Anh trai, em sẽ không rời đi, anh cũng không phải rác rưởi, anh là anh trai của em."
“Bạch Hách... Chúng ta ra ngoài sống đi. Ba mẹ tôi ly hôn, đã chia đôi tiền và nhả." “Tôi thật sự mệt mỏi quá.”
Văn Tĩnh Tiêu dựa vào ghế bập bênh.
“Em nghe theo anh"
Bạch Hách bị Văn Tĩnh Tiêu kéo ra ngoài sân thượng, Thư Kỳ và Vương Chấn Quốc đang nói chuyện gì đó.
“Tôi cùng Bạch Hách sẽ dọn ra ngoài."Văn Tĩnh Tiêu nói với giọng điệu không có bất luận ngữ khí thương lượng nào. “Anh có thể dọn ra ngoài, nhưng thỏa thuận nhận nhận nuôi Bạch Hách là ở tôi!”
Văn Chấn Quốc đột nhiên đứng lên, “Muốn đi thi tự mình đi!”
“Ông Quốc”
Thư Kỳ giữ chặt Văn Chấn Quốc, cười cười với Văn Tĩnh Tiêu,“Các con còn nhỏ, yêu đương... Chinh là Bạch Hách còn nhỏ, con đem em ra ngoài sống chắc chắn trụ không nổi, chờ các con thi đậu đại học, không phải..
“Đưa thỏa thuận nhận nuôi cho tôi." Văn Tĩnh Tiêu cùng Văn Chấn Quốc giống như hai con mãnh thú tranh giành ngôi vị thống lĩnh.
“Thi đậu vào đại học tôi sẽ liền đưa, anh không có bản lĩnh đỏ sao!”
Văn Chấn Quốc không quan tâm, ông đã sớm biết rằng đứa con trai này đổi mình không có nửa điểm tình cảm.
Văn Tĩnh Tiêu bóp cổ Văn Chấn Quốc ấn mạnh vào tưởng. Bạch Hách kéo Văn Tĩnh Tiêu từ phía sau, đây là lần đầu cậu thấy hắn phát bệnh, đặc biệt đau lòng, cậu không biết Văn Chấn Quốc vì cái gì lại một hai ép hắn....
"Anh ... Anh ..."
Bạch Hách nước mắt chảy xuống. Văn Tĩnh Tiêu đem em trai ôm vào trong lòng, vỗ nhẹ vào lưng.
"Không sao."
Văn Chấn Quốc tay vịn vào tưởng, chống đỡ thân thể, Thư Kỳ dìu ông ta vào phòng. Văn Tình Tiểu ôm lấy Bạch Hách đưa vào phòng ngủ.
"Anh ..." Bạch Hách nhảo vào Văn Tĩnh Tiêu, vùi minh trong l*ng ngực.
Văn Tĩnh Tiêu vẫn đang kìm nén cảm xúc của mình, gào rỗng dữ tợn và cố gắng lao ra.
Bạch Hách bản tay tiến vào trong quân Văn Tĩnh Tiêu, vuốt lấy côn thịt nóng bỏng.
"Anh. nếu khó chịu thi làm với em đi."
Văn Tĩnh Tiêu ném Bạch Hách xuống, xé toạc quần áo của cậu như một con dã thú, cuối cùng lý trí làm hắn đem côn thịt của mình tiến vào khe mật chứ không phải lỗ hậu vừa mới mở hôm nay.
"Anh ... sớm quá ... bụng sắp bị đâm thủng rồi."
Tiếng nước phụt phụt phát ra bốn phía. Văn Tĩnh Tiêu nhìn côn thịt đỏ au của Bạch Hách đang bị rung lắc trong không trung, nguyên cây côn thịt như muốn văng ra khỏi cơ thể.
"Bảo bối, buổi sáng làm như vậy có được không?"
"Em không biết ..." Bạch Hảch cũng không biết chính mình buổi sáng xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy cơ thể đặc biệt
sang.
Văn Tĩnh Tiêu dùng hai ngón tay rút côn thịt của minh ra, mở ra lỗ mật và kẹp chặt âm đạo, dùng tay kia cố gắng tiến vào động huyệt ấm áp.
"Ưm ... anh ơi ... làm em... tuyệt quá ..."
Văn Tĩnh Tiêu lấy điện thoại di động ra, tìm ảnh chụp nam nữ, một bên nhìn ngón tay đang xoay tròn quanh âm hộ của Bạch Hách, dân thủy tụ lại cảng ngày càng nhiều.
Chắc là đã tìm thấy bức ảnh minh muốn, hắn tắt máy, đưa hai ngón tay hướng về phía trước rồi nhanh chóng chọc vào.
Ngón tay cảm giác được có một lực. Văn Tĩnh Tiêu bú tiểu khe hở giữa hai lỗ hoa, liền lập qua lại mỗi âm hộ.
"Ah ah ah ... anh ơi... Muốn tới... A.... A a a a a Dựa vào tiếng rên rĩ mà Văn Tĩnh Tiêu đoán được lúc nào Bạch Hách phun ra nhiều nước. hắn liền ngậm lấy môi dưới mu" sâu vào, chân Bạch Hách đá loạn xạ. âm hộ khống chế không được dâu thủy trào ra không kiểm soát.
"A... A..."
Bạch Hách thè lưỡi giống như chó con bị say nắng, trợn tròn tròng mắt, thân thể run rẫy không tự chủ được. Văn Tĩnh Tiêu mới vừa liễu sạch sẽ lỗ mật. Bạch Hách liền xuất tinh, thân thể tựa hổ mất khống chế, kích thích nước tiểu ra tới.
Văn Tĩnh Tiêu đem mông Bạch Hách nâng lên, mật huyệt vẫn không ngừng co rút, dịch trắng chảy ra, toàn bộ lỗ hậu đều phản chiếu sáng bóng dưới ánh đèn.
Văn Tĩnh Tiêu rất khoái nhìn Bạch Hách chim đắm trong cao trảo, cảm thấy hưng phấn cực kỷ.
Tùy tiện với tay chụp một tấm ảnh lúc âm đạo của Bạch Hách đang phun trào, gửi đến một trang web kin, nơi này đặc biệt an toàn vì không để lộ ID người dùng. Có thể thoải mái chia sẽ. bên cạnh đó còn có đánh thưởng cũng bình luận,
Văn Tĩnh Tiêu vòng tay ôm Bạch Hách vỗ nhẹ vào lưng, khi em trai đã ngủ say, Văn Tĩnh Tiêu phát hiện video vừa đăng lúc nãy đã đứng top 1 bảng đề cử.
BẠN ĐANG ĐỌC
triền miên ngày đêm với em trai
ChickLit#songtinh Bạch Hách từ một đứa trẻ mồ côi được gia đình Văn Chấn Quốc nhận nuôi. Cậu trước kia đã mặc định mình giống như một con chó hoang, không chỗ ở, không nơi nương tựa. Cho đến khi được gia đình nhận nuôi tận tình chăm sóc. Đặc biệt còn được n...