Mạc Bắc đã lâu không náo nhiệt như vậy.
Trước đó, Ngụy Nghiên đã viết thiệp mời dự yến tiệc và gửi đến các châu. Ngày đại hôn, cổng thành Thượng Quận được mở rộng, chào đón các đặc phái viên của các châu đến dự. Tất cả quan viên nội ngoại có quen biết đều được mới tới. Con đường dài được quét sạch sẽ, tiếng reo hò không ngớt, chiêng trống khắp đường đi.
Thẩm Du Khanh sáng sớm đã dậy trang điểm, vì muốn đến đón dâu, Ngụy Nghiên bố trí nàng tới một ngôi nhà khác ở Thượng Quận, đẩy cửa ra là có thể nhìn thấy đường phố ồn ào náo nhiệt.
Hôn sự tuân theo quy củ ở Thượng Kinh, trước 1 đêm Ngụy Nghiên không thể gặp nàng, chỉ có thể nghỉ ngơi trong Vương phủ.
Ma ma trang điểm là do Liễu Tiên Lật giới thiệu, bà chải đầu rất kỹ. Sau khi thay hỉ phục, lại đội quan trên đầu, đợi một lúc lâu, tiếng cười dần dần từ ngoài sân truyền đến, cửa son đẩy ra, vào cửa là một dáng người cao lớn.
Hắn cũng mặc một bộ hỉ phục màu đỏ thẫm, trên người khoác Ngoại sưởng, đầu đội ngọc quan bằng ngọc, buộc gọn gàng mái tóc đen nhánh, đôi mắt sáng ngời, vững vàng đi về phía sân đình.
Theo sau là tiểu đồng đón dâu, tất cả đều mặc áo đỏ, mặt mày hiền hậu, miệng nói lời cát tường. Đội ngũ nghênh đón là Châu Mục - huynh đệ tương giao ở Mạc Bắc của hắn, khuôn mặt cũng tràn đầy niềm vui.
Thẩm Du Khanh được dẫn ra khỏi cửa, đầu trùm khăn che mặt màu đỏ, chỉ có thể nhìn rõ dưới chân, khi nhìn thấy một đôi ủng vàng hoa văn mây đứng yên, nàng đoán được hắn đã đến.
"Cuối cùng cũng chờ đươc ngày này."
Nàng nghe thấy hắn cười khẽ.
Ngay sau đó, hắn cong lưng ôm ngang nàng. Thẩm Du Khanh lập tức nắm lấy vạt áo hắn, bên tai vang lên tiếng hoan hô trêu ghẹo. Ngụy Nghiên cười mắng một câu, ôm nàng bước chân ngày càng nhanh.
Thẩm Du Khanh che mặt bằng một tấm màn che, nhưng khuôn mặt của nàng vẫn đỏ bừng một cách khó hiểu.
Trong tiếng ồn ào, hắn ghé sát vào tai nàng, "Tối nay ta không uống rượu với bọn họ, về sớm làm chuyện tốt."
Vẫn lưu manh như mọi khi.
Thẩm Du Khanh khẽ nhếch môi cười, dời tầm mắt nói: "Còn dám về muộn, thiếp sẽ không chờ chàng đâu."
Đôi mắt đen láy của Ngụy Nghiên tối lại, hắn chỉ hận không thể đưa nàng về ngay lập tức. Hắn cong môi, "Yên tâm, giữ gìn sức lực, ta sẽ không để cho nàng thất vọng đâu."
"Ai ta, Tam ca cùng Tam tẩu lẩm nhẩm nói cái gì đó, muốn nói gì buổi tối còn nhiều thời gian nói, muốn nói cái gì cũng được!"
"Đúng vậy!"
Lại một tràng cười phá lên.
Thẩm Du Khanh nghe thấy có chút không tự nhiên, Ngụy Nghiên đến gần người đó đá một cách không thương tiếc, người nọ kêu gào lên.
"Lá gan lớn nhỉ, chờ ta về dạy dỗ ngươi."
"Đừng đừng, Tam ca, ta sai rồi. . . " Người nọ cười khổ xin tha.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] SAU KHI GẢ ĐẾN MẠC BẮC - OA BAO TỐNG
General FictionTên truyện: SAU KHI GẢ ĐẾN MẠC BẮC - OA BAO TỐNG 🔥 Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Hào môn thế gia , Gương vỡ lại lành , Cưới trước yêu sau , Cung đình hầu tước , Thiên chi kiêu tử , Duyên trời tác hợp...