Chương 43: Tôi đồng ý với điều kiện của anh

1.7K 41 3
                                    

Nghe được lời này, Thẩm Thần thần sắc hơi thanh tỉnh, đáy mắt hiện lên một mặt châm chọc.

Nếu cậu nhớ không lầm, Hoắc Nam Phong cũng là như thế này đối với Tô Tiêu đi?

Mặt ngoài ôn nhu mà dỗ dành cô ta, kỳ thật lại đem cô ta coi như một công cụ nối dõi tông đường, nếu không phải nhìn thấy bức ảnh Hoắc Nam Phong giấu ở trong bóp tiền kia, Thẩm Thần còn tưởng rằng Hoắc Nam Phong yêu thương Tô Tiêu là thật.

Hiện giờ Hoắc Nam Phong lại dùng này bộ dạng ôn nhu cùng thái độ dối trá này mà quan tâm cậu, Thẩm Thần không cần nghĩ cũng biết ý tứ của đối phương , đơn giản là đem cậu trở thành vị bạch nguyệt quang kia mà thôi.

Hoắc Nam Phong đắm chìm trong sự ôn nhu của bạch nguyệt quang kia, mà Thẩm Thần chính là người sắm vai bạch nguyệt quang. Thẩm Thần dám đánh đố, lúc này chính mình nếu là vạch trần Hoắc Nam Phong dối trá, Hoắc Nam Phong lập tức liền sẽ trở mặt!

Nếu Hoắc Nam Phong nghĩ đến muốn cùng bạch nguyệt quang phong hoa tuyết nguyệt chuyện xưa, vậy thì cậu không ngại bồi người này diễn một vở, chờ Hoắc Nam Phong say mê trong đó thì buông phòng, cũng chính là thời cơ tốt nhất cậu rời khỏi A thành.

Ngắn ngủn thời gian vài giây, suy nghĩ của Thẩm Thần thay đổi liên hồi, trên mặt lại không lộ dấu vết nửa điểm, chỉ thấp giọng nói: "Có thể là tối hôm qua cảm lạnh, đầu rất đau, như muốn nổ tung."

Hoắc Nam Phong duỗi tay sờ lên trán cậu, nhíu mày nói: "Có điểm sốt nhẹ, tôi đi cho cậu ít thuốc."

Thẩm Thần trong bụng có hai Tiểu Đậu Tử, nào dám tùy tùy tiện tiện uống thuốc, liền nói dối: "Vừa rồi tôi đã uống rồi."

Dừng một chút, cậu lại nói: "Hoắc Nam Phong, tôi muốn uống nước."

Đối với Thẩm Thần yếu đuối mà nhờ vả như này, Hoắc Nam Phong tâm tình tức khắc sung sướng không ít, lửa giận từ nhà cũ bên kia mang lại đây tan đi đến bảy tám phần.

Hắn nghĩ Thẩm Thần nếu là luôn biết thức thời như vậy, cậu tự nhiên cũng sẽ không khó xử, còn hắn sẽ đau lòng một ít.

Đương nhiên, Hoắc Nam Phong còn có điểm EQ, không đến mức tại đây mà nói ra.

Hắn mang cho Thẩm Thần một ly nước ấm, săn sóc hỏi: "Ăn bữa sáng chưa?"

Thẩm Thần cầm lấy cái ly, lắc lắc đầu: "Không muốn ăn."

Hoắc Nam Phong lập tức gọi điện thoại cho Ngọc Tường Viên bên kia, kêu mười mấy món Thẩm Thần ngày thường thích ăn mang đến, Thẩm Thần không có ngăn cản, uống xong sau liền về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Cậu không phải là cố ý giả bệnh cho Hoắc Nam Phong xem, xác thật là cảm lạnh, yết hầu đều đau rát, đầu lại đau đến lợi hại, hơn nữa tối hôm qua ở trong nhà Tần Mộ Bạch không ngủ được, trở lại biệt thự liền muốn đi ngủ.

Nhưng cậu không dám tùy tiện uống thuốc, sợ đối với thai nhi có ảnh hưởng, hơn nữa chỉ là sốt nhẹ, uống nhiều nước ấm một chút ngủ thêm một giấc thì sẽ tốt hơn thôi.

Nửa giờ sau, Ngọc Tường Viên bên kia đem đồ ăn giao tới.

Hoắc Nam Phong tiến vào phòng ngủ đánh thức Thẩm Thần, ép cậu ăn một ít cháo cá thát lát, làm cho Thẩm Thần rất muốn phun ra, lại sợ Hoắc Nam Phong nhận ra cái gì, đành phải nhịn xuống.

Ly Hôn Nhất Thời Sảng, Truy Thê Hỏa Táng Tràng - Giang Hoa Tự HỏaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ