Đêm khuya 11 giờ, bóng đêm dày đặc nặng trĩu mà đè ở phía chân trời, nơi xa ngọn đèn đường soi sáng cả một chỗ, rất nhiều người đã tiến vào mộng đẹp, biệt thự bên này lại đèn đuốc sáng trưng.
Toàn bộ biệt thự một mảnh yên lặng, tràn ngập áp suất thấp nặng nề, có cảm giác như sắp mưa bão khiến cho người khác không thở nổi.
Quản gia cùng người giúp việc run run rẩy rẩy mà đứng ở trong phòng khách, đứng thành một hàng, hơi rũ đầu, ai cũng không dám ra tiếng, đến thở cũng đều cố tình nhẹ đi vài phần.
Giờ phút này Hoắc Nam Phong ngồi ở trên sô pha, gắt gao mà nắm chặt di động, trên màn hình biểu hiện chính là app định vị được gắn vào người Thẩm Thần, nhưng rõ ràng là vị trí Thẩm Thần chỗ nào cũng không thấy.
Rất rõ ràng, máy định vị được gắn vào lắc chân Thẩm Thần trên hoặc là là bị phá hư, hoặc là vị trí bị tin tức che chắn.
Định vị đó là Hoắc Nam Phong vì Thẩm Thần nhờ người chuyên môn định chế, máy định vị bản thân là dụng cụ tinh vi, không dễ dàng bị phá hư, hơn nữa nó được trang bị vỏ ngoài là loại bạc tốt nhất, vòng bạc có tính chất đặc thù, đến cả lửa đốt cũng không ảnh hưởng gì.
Hoắc Nam Phong suy đoán máy định vị hẳn là còn ở trên chân Thẩm Thần, nhưng là vị trí là bị tin tức bị che chắn, cho nên hắn bên này đã nhận ra rồi.
"Theo dõi tra xét sao rồi?" Hoắc Nam Phong giọng nói có chút khàn khàn, hắn đang cực lực khắc chế cảm xúc của mình, khuôn mặt đã tức giận đến cực điểm
"Đang xem lại camera ạ." Quản gia vội không ngừng mà trả lời, "Nhưng video giám sát của biệt thự, bao gồm tất cả các con đường đến sự việc xảy ra trong lúc đó, toàn bộ đều không thấy nữa rồi."
Hoắc Nam Phong lại quay sang hỏi bảo tiêu: "Các người là bị đánh như thế nào? Thấy được bóng dáng khuôn mặt của đối phương không? Hoặc là đối phương có đặc thù gì không?"
Hai bảo tiêu đồng thời lắc đầu, đều tỏ vẻ bị người từ phía sau tập kích,hắn đi phía trước bị ngất xỉu không có nghe được bất cứ cái gì, cũng không có phát hiện bất kì ai khả nghi.
Hoắc Nam Phong cười lạnh một tiếng, nghiến răng nghiến lợi mà nói ra ba chữ: "Tần, Mộ, Bạch!"
Hắn hoài nghi Tần Mộ Bạch không phải không có lý do.
Thông qua quản gia cùng bảo tiêu miêu tả, cùng với máy định vị cũng không hoạt động, đối phương mang đi Thẩm Thần hiển nhiên là đã có kế hoạch từ lâu.
Có thể làm việc này, trừ bỏ vẫn luôn đối với Thẩm Thần như hổ rình mồi là Tần Mộ Bạch còn có ai?
Bóng đêm càng thêm dày đặc.
Ba chiếc xe từ biệt thự bay nhanh mà đi ra, tiếng động cơ như gầm lên trong đêm tối.
Đêm khuya 12 giờ, biệt thự Tần gia nghênh đón một vị khách không mời mà đến cùng với mười mấy người áo đen quần đen, khí thế sắc bén thiếu chút nữa đem lão quản gia sợ tới mức ngất xỉu đi.
Tần Mộ Bạch ăn bộ quần áo tơ lụa màu đen, sắc mặt có điểm khó coi, nhưng vì được giáo dục tốt, vẫn giữ bình tĩnh nói: "Hoắc Nam Phong, nửa đêm anh mang nhiều người như vậy xông vào nhà tôi, anh có ý tứ gì?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Ly Hôn Nhất Thời Sảng, Truy Thê Hỏa Táng Tràng - Giang Hoa Tự Hỏa
General FictionTác giả: Giang Hoa Tự Hỏa Thể loại: Hào môn, ngược văn, HE, sinh con, gương vỡ lại lành, trước ngược thụ sau ngược công Văn án 【 Vả mặt, tra công biến trung khuyển, sau ly hôn tra công ngoài miệng nói không yêu, thân thể lại rất thành thật 】 Thời đi...