Trong căn phòng có hai cơ thể trần trụi đang dán chặt vào nhau mà say giấc, sự yên tĩnh bao trùm lấy cả hai. Không biết là tiếng chuông điện thoại của ai vang lên đột ngột, vốn dĩ là một người ngủ không sâu, Freen trở mình một cái liền nắm được chiếc điện thoại đặt trên đầu giường, cô mơ màng mà nghe máy:
- Alo... ai đấy ạ? - Ngữ khí còn vô cùng mềm mại
Eve ở đầu dây bên kia nhìn điện thoại nằm trên tay, rõ ràng tên hiển thị là Becky, nhưng người nghe lại không phải em ấy, giọng nói kia ôn nhu đến tận xương, còn xen lẫn chút quen thuộc, trong đầu nàng nảy lên ngay bóng dáng của một người. Eve đột nhiên cảm thấy tay chân thật thừa thãi, hít sâu một cái liền áp sát điện thoại mà thì thầm:
- Freen, nghệ sĩ nhà tôi đâu rồi?
Lần này đến lượt Freen ngẩn người, trong lúc ngái ngủ cô cầm nhầm điện thoại của Becky rồi a. Một lúc trầm mặc khiến cho cả hai đều sốt ruột, Eve rốt cuộc cũng phá vỡ không khí ngại ngùng này:
- Tôi chỉ muốn hỏi em ấy đã ăn tối hay chưa thôi, nếu chưa thì để tôi mua mang về 2 phần.
- Chúng tôi chưa ăn, làm phiền chị rồi.
Eve ân một tiếng, sau đó nhanh chóng cúp máy, cô run run nắm chặt điện thoại, âm thầm vui sướng nghĩ rằng OTP của mình quá real rồi, hơn nữa chính cô còn là người biết được. Eve lập tức nhảy chân sáo đi mua đồ ăn, cả người bừng bừng sức sống.
Ở bên này lại không vui vẻ như vậy, đúng là Eve và Malee đã biết quan hệ của các nàng, bất quá, hẳn là vừa nãy trợ lý của Becky đã biết các nàng đã làm gì mà ngủ đến giờ này rồi. Nghĩ tới đây Freen có chút xấu hổ mà ôm mặt, thở dài một cái sau đó liền hé ngón tay nhìn nữ nhân bên cạnh.
Người bên gối vẫn ngủ say sưa, thi thoảng còn phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, thật đáng yêu. Freen hơi nhích lại gần, cúi đầu ở trên trán Becky hôn nhẹ một cái, sau đó lại nhẹ nhàng lùi lại ngắm nhìn Becky vẫn chìm trong mộng đẹp. Hẳn là rất mệt mỏi đi. Freen vươn tay ôm lấy tấm lưng trần trụi của nữ nhân bên cạnh, mặt đỏ tai hồng nghĩ lại chuyện ban chiều, cô chỉ là không ngờ thoạt nhìn Becky rất đẹp mắt, nếm thử rồi lại càng ngon miệng đâu, một khi đã thử liền không muốn ngừng đây.
Bàn tay lại một lần nữa hư hỏng lui dần xuống thắt lưng, Becky lúc này mới làm chút nhúc nhích như muốn tỉnh, Freen lập tức dừng lại hành động, nghĩ tới cả hai còn chưa ăn gì liền từ bỏ ý định. Cô ghé sát bên tai Becky, ngữ khí trằn trọc mang đầy quyến rũ:
- Dậy đi baby.
Becky hơi nhíu chân mày, cảm nhận được hơi thở bên tai làm cô có chút nhột mà dần tỉnh lại. Vừa hé mắt đã thấy nữ chủ ngay trước mặt, nụ cười xinh đẹp treo trên môi, cảm giác này thật không tệ. Vừa tỉnh giấc liền thấy người mình yêu thích, trong mắt nàng còn có mình, hai thân thể ấp áp cọ sát, trái tim đập từng nhịp vững vàng, đột nhiên lại cảm thấy yên bình a. Nếu như thời gian có thể ngừng trôi thì tốt rồi.
- Em ngủ rất ngon nha, còn mệt sao? - Freen vươn ngón tay, giúp Becky vén gọn lại một lọn tóc ngổn ngang nằm trên trán
Becky kéo khóe miệng, khúc khích mà cười, sau đó nhích tới nhích lui, chọn một tư thế thích hợp dựa vào trong lồng ngực Freen, cười nói:
BẠN ĐANG ĐỌC
NỮ CHỦ RẤT BIẾT GHEN TUÔNG (GL) (FreenBecky)
FanficThể loại: Xuyên không, một chút hệ thống,ngọt, H Couple: FreenBecky - BeckFreen Văn án: Becky cả một ngày không ăn uống gì, điên cuồng làm việc và làm việc, phía công ty cũng thờ ơ việc nàng có sức mà làm hay không. Không sai, kết qủa chỉ có 1, nàn...