Thời điểm nhìn Freen ngay ngắn ngồi trên giường, chăn còn hờ hững đắp trên chân, Becky liền có điểm hoảng hốt rồi. Nàng chậm rãi uống một ly nước, cố gắng trấn an con tim đang nhảy loạn của nàng, sau đó tay chân không đồng nhất mà leo lên giường.
Đêm tối tĩnh mịch, trong phòng lại sáng trưng, Becky đắp một góc chăn nằm mãi cũng không ngủ được. Nàng lăn lộn nhiều lần, lại thở dài nhiều cái, muốn hỏi hỏi nữ chủ rốt cuộc gặp phải chuyện gì mà lại sợ bóng tối đến như vậy, bất quá lại càng sợ chạm phải nỗi đau của Freen, cho nên không dám mở miệng hỏi a.
Freen vẫn tựa lưng đầu giường, không hề có ý tứ muốn đi ngủ. Nàng hết thở ngắn rồi thở dài, sự yên tĩnh càng làm cho tiếng thở dài có phần nóng nảy hơn. Becky nhịn không được trở mình quay về phía Freen, hơi nâng mắt nhìn hỏi:
- Rốt cuộc chị là làm sao vậy, có gì mau nói, tôi lắng nghe này.
Freen mím chặt môi, nàng chậm rãi nằm xuống, nghiêng mình nhìn Becky thật sâu một cái, sau cùng cũng lên tiếng, ngữ khí mềm mại nhẹ tựa mây bay nhưng câu chuyện lại chẳng hề vui vẻ gì.
Càng nghe Becky mặt càng đen lại, nặng nề suy nghĩ nữ nhân này hóa ra từ nhỏ đã là một cô bé rất hiểu chuyện. Mỗi ngày cười đùa thân thiện với mọi người như vậy, không ngờ lại mang đầy tâm sự.
- Chị không tin vào mãi mãi, mỗi ngày đều sống hết sức mình để cho mẹ yên tâm, là đủ rồi. - Freen nói xong liền lui người nằm xuống trong chăn, trong mắt không mang cảm xúc mà nhìn Becky
Becky nhíu chặt chân mày, tay không tự chủ được đưa ra, ở bên má Freen dịu dàng đặt lên, lại dùng ngón cái xoa nhẹ, nhỏ giọng nói:
- Qua rồi, tất cả đều qua rồi. Không phải bây giờ chị đang rất nổi tiếng sao, đạt được giải nữ diễn viên xuất sắc năm nay chị liền trở thành ảnh hậu, những gì trong quá khứ đều nằm lại ở đó. Hơn nữa, chị xinh đẹp như vậy, ai lại không yêu thích chị chứ.
- Còn em?
Becky hơi chọn mi, nữ chủ hỏi gì vậy???
- Còn em thì sao? Em có thích chị không?- Freen vừa nói vừa bắt chước nữ nhân nhỏ tuổi hơn, cũng ở bên má nàng nhẹ nhàng vuốt, ngón tay thon dài còn như có như không chạm vào vành tai cong cong của Becky
Becky hơi rụt cổ tránh ngón tay của Freen, nàng cười rộ lên hào phóng nói:
- Thích, chị mềm như vậy đúng là để người yêu thích không buông tay.
Nói xong lại thấy có chút không đúng, lời này nghe kiểu gì cũng thật ám muội. Becky ngại ngùng rời tay, cứng ngắc xoay lưng lại với Freen, lắp bắp nói:
- Ngủ đi, ngủ ngon.
Tiếng tim đập như trống trong lồng ngực khiến Becky có chút khó ngủ, bất quá nàng vẫn bất động mà nằm yên. Nàng quả thật xấu hổ vì lời nói của mình lúc nãy, tất cả là do nữ chủ đặt một chiếc câu hỏi giống như bẫy rập vậy, nói không thích cũng không được, mà nói thích thì ... nhưng khuôn mặt mềm mịn như vậy, sờ vào khiến nàng rất hài lòng a.
Tĩnh mịch trong phòng cứ thế trôi đi, tạch một tiếng căn phòng liền chìm vào bóng tối. Freen nhanh nhẹn quay lại giường, động tác không thừa thãi mà từ sau lưng Becky ôm chặt lấy, ngữ khí run rẩy:
BẠN ĐANG ĐỌC
NỮ CHỦ RẤT BIẾT GHEN TUÔNG (GL) (FreenBecky)
Hayran KurguThể loại: Xuyên không, một chút hệ thống,ngọt, H Couple: FreenBecky - BeckFreen Văn án: Becky cả một ngày không ăn uống gì, điên cuồng làm việc và làm việc, phía công ty cũng thờ ơ việc nàng có sức mà làm hay không. Không sai, kết qủa chỉ có 1, nàn...