Chương 9: Che giấu

1.1K 77 3
                                    


Ánh sáng đầu tiên từ từ tràn vào cửa sổ, tiếng chuông điện thoại đều đặn vang lên không ngừng nghỉ, Freen hơi nhíu mày, từ trong cơn mơ nặng nề mà tỉnh dậy. Phát hiện tư thế nằm của mình có chút kì lạ, ấy thế mà nàng lại đang nằm trong lòng Becky, nàng ngay lập tức cứng đờ người, 1 bên người đã có chút tê dại, hẳn là đã giữ tư thế này rất lâu đi. 

Freen hơi ngẩng đầu, nhìn Becky còn đang say ngủ hoàn toàn không nghe thấy tiếng chuông báo thức còn đang kêu ầm ầm bên giường. Nàng sững sờ mà nhìn, không tự chủ liền thành ngắm nhìn Becky nhiều 1 chút. 

Sống mũi cao thẳng, gương mặt mang nét phương Tây rất nhiều, lông mi dài yên tĩnh đẹp đẽ, tất cả đều hoàn hảo giống như một bộ váy được may đo chuẩn chỉnh đến từng chi tiết vậy. Nàng hơi cong bàn tay, vô thức siết chặt hơn chiếc eo bé nhỏ của Becky, mặc dù trong tư thế này có phần quá thân mật, nhưng cũng không cản trở bản thân Freen tham lam hít nhiều hơn hương thơm từ người nữ nhân còn đang say ngủ kia. 

Làm điều xấu hổ như vậy xong, Freen có chút hổ thẹn mà tự trách bản thân. Nàng dứt khoát trở mình, đưa tay với lấy điện thoại cạnh đầu giường. Còn chưa thoát khỏi cái ôm liền bị Becky dùng sức mà giữ lại, ngái ngủ kéo theo nàng quay lại vào trong lòng mình. 

Freen càng ngày càng cảm thấy ngượng ngùng, mỗi lần cử động, da thịt hai người rõ ràng thân thiết mà cọ vào nhau làm nàng thật sự mặt đỏ tới mang tai. Bản thân nàng không phải chưa từng ngủ chung với bạn thân, chính là các nàng ngủ còn đặt cái gối ở giữa, ngủ cũng rất ngoan, chưa bao giờ gặp phải trường hợp như này. Nàng lúc này thật sự thắc mắc, đêm qua là nàng tự động lăn vào lòng Becky, hay Becky chủ động ôm nàng đây. 

Không để cho nàng tự hỏi quá lâu, Becky theo tiếng chuông khó chịu mà tỉnh lại. Nàng nhắm chặt mắt, cuống họng phát ra âm thanh ngái ngủ, đầu theo thói quen cúi xuống dụi dụi vào thứ đang nằm trong lòng nàng, một bộ lười biếng muốn tránh ánh sáng chói mắt kia. Chính là sao hôm nay gối ôm của nàng lại ngứa ngứa vậy, cảm giác giống như là ... TÓC !!! 

Nàng giật mình trợn tròn mắt, hoảng sợ nhìn nữ nhân trong lòng mình, bất quá nhìn không ra biểu cảm của Freen bởi vì nữ chủ là đang cúi gằm mặt, nhìn không có tới. Nàng nhanh chóng buông tay, khàn khàn giọng nói:

- Xin lỗi, còn tưởng chị là gối ôm. 

Nghe tới đây Freen có chút thất vọng phát tán trong lòng, nàng trở mình ngồi dậy, với tay tắt đi chuông điện thoại. Sau đó không lạnh không nhạt trả lời:

- Không sao, dù sao em cũng là đang buồn ngủ. 

Becky còn là chưa nhận ra chất giọng mang theo nho nhỏ bất mãn của Freen, nàng thật sự kinh sợ với hành động của bản thân, mặc dù cả hai đều là nữ nhân nhưng không hiểu sao vẫn cảm giác không được tự nhiên cho lắm, thay vào đó là cảm giác tim đập thình thịch thì đúng hơn. 

Nàng ở trong chăn lén lút che đi lồng ngực trái, ánh mắt che che giấu giấu mà nhìn theo bóng dáng của Freen đi vào nhà vệ sinh. Sau khi nữ chủ khuất bóng, nàng liền nhanh nhẹn tung chăn, chân dài nhảy một cái xuống giường, chạy như một cơn gió ra khỏi phòng, bộ dáng cơ hồ là bỏ chạy trối chết. 

NỮ CHỦ RẤT BIẾT GHEN TUÔNG (GL) (FreenBecky)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ