Bầu không khí như ngưng đọng chờ đợi câu trả lời từ nàng. Mãi một lúc lâu sau, Becca mới chậm rãi quay người lại, khoanh tay trước ngực, dựa lưng vào bức tường, mỉm cười.
"Cô có nhớ lúc nãy tôi đã nói với cô là đừng ghen tị với cuộc sống của bất kỳ ai nếu như cô không thực sự sống trong cuộc sống của họ không?"
Pimchanok không đáp.
Becca nói tiếp:
"Nếu nhìn bên ngoài, tôi quả thực đang có một cuộc sống rất viên mãn. Có tiền, có công việc tốt, có địa vị, và còn có cả... tình yêu. Nhưng cô chỉ cần biết một điều, Rebecca Patricia Armstrong tôi đang có một cuộc sống như thế là đủ rồi. Những góc khuất về cuộc sống của Rebecca hãy chỉ để một mình cô ấy biết. Không một ai có một cuộc sống hoàn hảo cả, họ đều có những nỗi khổ của riêng mình. Còn nữa, xin thứ lỗi vì tôi không thể trả lời câu hỏi của cô. Điều đó không phải vì tôi không muốn cho cô đáp án, mà là tôi đang muốn tự cho bản thân mình một đáp án chính xác nhất. Rebecca là một người sẽ không nói, không làm những gì mà cô ấy không chắc chắn. Vì vậy, thứ lỗi cho tôi nhé, bạn của tôi."
Becca chìa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay:
"Chị tốt thật đấy, Rebecca. Nếu cảnh sát ai cũng giống như chị thì xã hội này tốt rồi. Cảm ơn chị đã không sợ hãi Pimcha mà đồng ý làm bạn với chị ấy. Nếu năm đó, em không phải vì một phút yếu lòng đã không dẫn đến bi kịch như ngày hôm nay rồi. Anh Thahan không phải cưỡng hiếp em, mà là em tình nguyện trao thân mình cho anh ấy. Bởi vì Pimcha đã hiểu lầm, nên chị ấy mới làm những hành động bảo vệ em mỗi khi anh ta hay bất kỳ ai muốn làm tổn thương đến em. Cuối cùng, chị ấy đã sát hại hai mạng người. Em thay mặt cho chị ấy xin lỗi cùng cảm ơn chị."
Becca mở to mắt kinh ngạc:
"Sucha..rat?"
Sucharat bật cười:
"Tulip là yêu chị thật lòng đấy. Trong tình yêu, tuyệt đối không được xuất hiện hai từ 'mềm yếu' và 'do dự', nếu như chị không muốn thấy bi kịch tiếp tục tái diễn. Cuộc sống này là vô vàn những từ 'nếu'. Nếu năm đó, em không khẳng định được tình cảm của mình dành cho chị Pimcha. Nếu năm đó, em bịt tai trước những lời dụ ngọt từ Thahan Tangsrisuk. Nếu... năm đó... chị Pimcha không tận mắt chứng kiến người con gái mình yêu thương nhất mổ bụng tự sát ngay trước mắt mình... thì Pimchanok Tangsrisuk, Sucharat Manaying và Thahan Tangsrisuk đã không có kết cục như thế này rồi. Cảnh báo của em và chị Pimcha không thừa đâu. Chúng em đều là những người từng trải nên hiểu rất rõ một thứ cảm giác vô cùng đau đớn chính là khi muốn bắt đầu lại, nhưng lại không thấy điểm xuất phát ở đâu. Cuối cùng, chào tạm biệt chị, Rebecca Patricia Armstrong. Em hy vọng tương lai sẽ có một ngày lại được trò chuyện cùng chị."
Nói rồi, Sucharat Manaying trong thân xác Thahan Tangsrisuk vô cùng bình thản đẩy cửa bước ra ngoài, được hai anh cảnh sát còng tay lại rồi dẫn đi.
Chị, là em đây. Nếu như chị đã cầm được bức thư này ở trên tay, điều đó có nghĩa là em đã không còn ở trên cõi đời này nữa. Có lẽ chị không biết, nhưng quả thực trong 3 tháng sống cùng chị, em đã rất vui vẻ và hạnh phúc. Con người mà, ai cũng có lúc phải phạm lỗi một lần thì mới hoàn thiện được bản thân, cuộc sống của mình. Nhưng có lẽ, em phải hoàn thiện cuộc sống của em ở một nơi lạnh lẽo, không có chị bên cạnh. Em là người có lỗi trước với chị, nên em không có đủ tư cách cầu xin chị tha thứ. Em chỉ xin chị một điều thôi. Hãy quên em đi và bắt đầu một cuộc sống mới. Tạm biệt chị.

BẠN ĐANG ĐỌC
[FreenBecky] [BHTT \ Edit] - Truy Tìm Hồi Ức
Fiksi Penggemar• Edit by : Freen'BB • Thể loại: girllove, trinh thám, tâm lý tội phạm, hành động, kinh dị, tình yêu, lãng mạn, HE,... * Nhân vật chính: Freen, Becky, Nam, Irin, Heng, Billy * Số chương: 72 chương + 4 ngoại truyện ------------------------- [ VĂN...