Chapter 156

273 36 5
                                    

Ở khách sạn nghỉ ngơi hai ngày, ngày hôm sau cậu liền xuống không nổi giường.

Sáng sớm anh đã đi họp không ở trong phòng.

Trong phòng hương thơm của bánh bao, là bữa sáng, trước khi đi anh còn cố ý nói người phục vụ đem bữa sáng  vào trong phòng, hôn vài cái.

Cậu trở mình, cảm giác đầu có chút choáng váng, cậu còn tưởng là do tác dụng của rượu quá mạnh.

Cậu không thường uống rượu, hình như cũng chưa có uống qua, trừ lần ở trong công ty không cẩn thận uống đồ có cồn.

Một hồi lâu cậu mới đứng lên, giường nước này xác thật ngủ đối với eo cảm giác khá tốt, ngày hôm qua lăn lộn như vậy, ngủ một giấc thế nhưng cũng không có cảm giác eo đau.

Chỉ là trên người tím tím xanh xanh đều là dấu hôn, không tốt lắm.

Tùy tiện nhìn thoáng qua, trên mặt đất trừ váy ngày hôm qua mặc bên ngoài, cơ hồ không có gì có thể mặc.

Váy cũng bị hỏng rồi, tây trang cũng bị lấy đi giặt, dù sao không phải cậu thích mặc, cũng không thoải mái.

Lúc rửa mặt liền cảm thấy cả người đều có chút sưng sưng, sờ sờ khuôn mặt, hình như béo lên một chút, sờ sờ  eo, hình như cũng nhiều thêm chút thịt.

"Đều do anh mỗi ngày cho mình ăn nhiều như vậy, mập lên rồi."

Nhìn trong gương khuôn mặt có chút phù, không mấy vui vẻ, nửa người trên trơn bóng, ngực cũng bị hôn qua,  đều hồng hồng, sờ có chút đau.

Hình như không có sữa, buổi sáng anh hút nửa ngày, cũng cũng chỉ có một chút.

"Alo...anh, có chuyện gì sao?"

"Biu Biu, chỗ anh có chút bận, giữa trưa có thể không thể cùng em ăn cơm, em ở trong phòng tự ăn một ít có được không...hoặc là lên lầu tìm anh?"

Anh gọi điện thoại lại hỏi cậu.

Cậu rửa mặt xong lại một lần nữa chui vào trong ổ chăn, lười nhác nói:

"Em không đi, em có chút không thoải mái."

"Không thoải mái?"

Anh sửng sốt một chút.

"Ngày hôm qua em hình như nói không thoải mái, chỗ nào không thoải mái?"

Ngày hôm qua đang cao hứng, anh còn tưởng rằng là cậu xin tha nên mới nói vậy, đã gần 12 giờ, cậu còn không có rời giường.

Trong điện thoại âm thanh văn kiện khép lại mở ra, còn có mấy người thảo luận hội nghị, cậu liền biết anh thật sự rất bận, cũng chỉ nói có lệ:

"Thật ra vẫn tốt, không có việc gì, em chỉ là buồn ngủ, không muốn lên lầu."

Huống chi cậu còn không quá biết đường, toàn bộ khách sạn đều là biệt thự độc lập tạo thành, cậu cũng không biết đi chỗ nào tìm anh. Cậu cũng lười đến ra ngoài.

Đều nói xuân buồn ngủ thu mệt, cũng chỉ có thể đem phạm vi lười hướng về phương diện này, bằng không sao có thể giải thích.

Ngáp một cái, cậu có chút khó khống chế được cơn buồn ngủ, mơ mơ màng màng vẫn là ngủ rồi.

Anh tắt điện thoại, cũng không có quá để ở trong lòng, chỉ là dặn dò phòng bếp làm đồ ăn, một lát giữa trưa lại đưa đi.

{ BIBLEBUILD } BÉ CON OMEGA SIÊU BIẾT LÀM NŨNG CỦA ĐẠI LÃONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ