Summary:
Gon cuối cùng cũng hiểu được hầu hết toàn bộ câu chuyện về lời nguyền và sự khúc mắc của nó - Và Killua đã sẵn sàng giải thích tất cả những điều mà bạn đang thắc mắc - hầu hết thôi...
13
Trong một lúc Gon im lặng vẽ, tập trung, nhưng khi cậu phác thảo cơ bản được hình dáng Killua và đài phun nước phía sau thì cậu lại đặt xuống, sự tò mò xâm nhập từ trong giấc mơ.
Vẫn chăm chú vào bức vẽ của mình, Gon hỏi, "Chúng có làm anh đau không? Những chiếc gai ấy?"
"Không hẳn," Killua nói. "Thật khó chịu khi chúng vướng vào đồ đạc, giống như khi cậu cắn phạm vào đầu móng tay mình. Tôi có thể tự làm xước bản thân với chúng. Nhưng ngoài điều đó ra, chúng là một phần của tôi." Anh dừng lại, rồi nói thêm, "Tuy nhiên, chúng có thể làm tổn thương người khác."
Gon muốn quẳng cuốn sổ phác thảo sang một bên và hỏi trực tiếp Killua, nhưng bản năng mách bảo rằng điều đó sẽ khiến anh hoảng sợ. Vì vậy, liếc nhanh lên để khắc họa thêm thân ảnh mà mình đang ghi lại, cậu hỏi: "Làm sao anh biết điều đó?"
Killua im lặng một lúc lâu. Sau đó nói, "Tôi không chắc. Nhưng nếu tôi cào cậu bằng móng tay của mình, chúng ta có thể chắc chắn rằng nó sẽ đau, phải không? Tương tự vậy."
"Tôi đoán vậy," là tất cả những gì Gon có thể nói. Thực sự không có gì khác để nói về điều đó, trừ khi cậu có ý định thử lại giả thuyết, và điều đó cũng chắc chắn sẽ dẫn đến việc Killua chạy trốn. Thay vào đó, Gon nói, "Tôi đã đọc lịch sử của Padokea ngày hôm qua."
"Ugh," Killua trả lời, nhăn mặt. "Tại sao?"
"Đó là một phần của chương trình giảng dạy ở trường mà tôi đang cố gắng học."
"Chà, đó là một lý do tốt, tôi cho là vậy."
"Ý tôi là, anh nói đúng," Gon tiếp tục. "Hầu như nó chán chết đi được...hầu hết." Gon liếc nhìn Killua, người đang nhìn cậu không chớp mắt. "Nhưng tôi đã tìm thấy một điều thú vị khi đọc đến Dentora."
Killua dừng lại một lúc, nhưng anh không rời mắt khỏi Gon, "Cậu đã đọc sao?"
Gon gật đầu, nhìn xuống và bắt đầu phác họa mái tóc Killua. "Anh biết tôi sắp nói gì, phải không?"
Killua thở dài. "Ít nhiều thì cậu đã đọc về sự biến mất bí ẩn của gia tộc Zoldyck hùng mạnh." Anh gần như nặn ra hai từ cuối cùng.
"Đó là gia đình của anh, phải không? Ý tôi là, thậm chí còn có một bức ảnh về nơi này."
Killua nhướn mày trước điều đó. "Có không? Những thứ đó giờ rất khó tìm."
"Nó đã rất cũ. Một bản khắc."
"Đúng vậy."
"Killua, anh thật sự ở đây trong suốt ba trăm năm sao?"
Killua phát ra một tiếng động nhỏ mơ hồ. Rồi anh nói, giọng khàn khàn trầm xuống, "Ít nhiều thì đúng."
Gon dừng lại trước bản vẽ của mình để nhìn lên người mình đang phác họa. Một lần nữa, Killua nhìn thẳng vào mắt cậu, nhưng chúng tối tăm và buồn bã khủng khiếp. "Cậu không nên thương hại tôi. Chuyện xảy ra ở đây là lỗi của tôi."
![](https://img.wattpad.com/cover/347531467-288-k175663.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Killugon - Trans | The Fatal Rose
FanfictionSinh nhật lần thứ 18 của Killua Zoldyck, cũng là ngày anh sẽ tiếp quản tài sản và điều hành gia đình từ cha mình - lãnh chúa Zoldyck hiện tại. Thế nhưng, anh trai anh, Illumi, một pháp sư quyền năng, thách thức anh quyền thừa kế. Nhưng khi Killua từ...