Summary:
Gon và Killua bắt đầu hiểu nhau hơn.
12
Gon thức khuya vào đêm hôm đó để đọc một trong những cuốn sách lịch sử mà Senritsu đã lấy cho cậu cùng một khay thức ăn bên ngoài. Gon không yêu cầu, nhưng Killua đã đúng: cậu đói, hầu như không ăn gì kể từ bữa sáng.
Cuốn sách là lịch sử của Padokea, và dường như nó được viết với mục đích rõ ràng là khiến độc giả chán chết. Gon đang định bỏ nó sang một bên để đọc cuốn tiểu thuyết nằm trong bộ sách cho năm học mới thì cậu lật trang sang một chương mới, tập trung vào lịch sử của vùng Dentora. Có một hình minh họa đối diện với dòng chữ, một hình khắc của một tòa lâu đài, và cậu thấy mình ngừng thở trong giây lát. Không nghi ngờ gì nữa, đó chính là lâu đài mà Gon hiện đang bị giam giữ. Chú thích bên dưới hình minh họa có nội dung "Gia sản của gia tộc Zoldyck, Núi Kukuroo, thuộc dãy Dentora." Bỏ mẩu bánh mì đang ăn dở, Gon lướt qua chương cho đến khi tìm thấy tên Zoldyck, rồi bắt đầu đọc:
"Gia đình Zoldyck từng là gia tộc quyền lực nhất ở vùng Dentora của Padokea. Trên Núi Kukuroo, một lâu đài được cho là bao gồm hơn một trăm phòng, họ thống trị thương mại trong khu vực trong nhiều thế kỷ, tích lũy tài sản và đất đai rộng lớn. Sự sụp đổ của họ vào thế kỷ 18 được cho là kết quả của cách thức chuyển giao quyền sở hữu bất thường. Thay vì để lại quyền kiểm soát ngôi nhà và tài sản của gia đình cho con trai cả, hoặc thậm chí là con cả, người thừa kế trong mỗi thế hệ lại là người con trai thừa hưởng màu tóc bạch kim, màu mắt xanh đặc trưng.
Lãnh chúa Zoldyck cuối cùng, Silva, đã lên kế hoạch ban tặng tài sản cho người con thứ ba trong số năm người con trai của mình, Killua, vào sinh nhật lần thứ mười tám của anh ta. Một buổi lễ kỷ niệm xa hoa đã được lên kế hoạch và có nhiều thành viên của giới quý tộc Padokea tham dự. Ở đó, ghi chép lịch sử rơi vào câm lặng. Không ai trong số những vị khách tham dự quay trở lại, và cố gắng đến lâu đài để hỏi tung tích của họ đều thất bại. Điền trang và tất cả cư dân của nó dường như đã biến khỏi mặt đất.
Trong một thời gian, đã có báo cáo về việc nhìn thấy con trai cả của Zoldyck, Illumi, nhưng không điều gì được xác nhận. Và vì vậy, trong vòng vài thế hệ, gia tộc Zoldyck hùng mạnh một thời hầu như đã bị lãng quên, mặc dù ảnh hưởng của họ trong việc định hình khu vực khó có thể giảm bớt."
Gon thả cuốn sách xuống sàn, nhìn chằm chằm vào bức tường phía xa. Hầu hết những điều này không khác gì Killua đã nói với cậu. Tuy nhiên, điều mà Gon không nhận ra - và vẫn không thể nắm bắt được - là tất cả những điều đó đã xảy ra cách đây bao lâu. Hàng trăm năm, nếu cuốn sách là chính xác. Có phải Killua đã dành tất cả thời gian đó một mình? Làm thế nào anh ấy chịu đựng được?
Cảm giác tội lỗi của Gon về việc ban đầu đã coi thường Killua tăng gấp đôi, cùng với sự thương cảm khủng khiếp mà cậu cảm thấy khi người đàn ông kia tiết lộ bản chất của nỗi đau nơi anh. Anh đã rất sốc khi Gon không thấy ghê tởm điều đó, nhưng Gon thực sự không hề như vậy. Gon đã nhìn thấy những thủy thủ trên bến tàu, cơ thể được bao phủ bởi những hình xăm phức tạp và sặc sỡ hơn nhiều so với những dây leo xoắn của Killua. Nhưng đối với Killua, hẳn là cực hình khi chứng kiến những dấu vết đó từ từ lan ra trên cơ thể trong những năm tháng dài đằng đẵng kể từ khi anh trai nguyền rủa mình.

BẠN ĐANG ĐỌC
Killugon - Trans | The Fatal Rose
FanficSinh nhật lần thứ 18 của Killua Zoldyck, cũng là ngày anh sẽ tiếp quản tài sản và điều hành gia đình từ cha mình - lãnh chúa Zoldyck hiện tại. Thế nhưng, anh trai anh, Illumi, một pháp sư quyền năng, thách thức anh quyền thừa kế. Nhưng khi Killua từ...