Có trời mới biết Jeong Jihoon mừng đến nhường nào khi nhìn thấy Lee Sanghyeok.
Cực kỳ, cực kỳ muốn gọi cái tên đó một lần, muốn được ôm người đó vào lòng, giống như khi bọn họ còn nhỏ vậy.
Jeong Jihoon nhìn chằm chằm Lee Sanghyeok, ánh mắt như khảm chặt không rời dù chỉ một giây giống như sợ người kia sẽ biến mất.
Han Wangho đứng chắn trước mặt hắn, cản tầm nhìn của Jeong Jihoon.
"Jeong Jihoon, mày là phi nhân loại. Tại sao mày lại phản bội đồng loại của mày?"
"Mày nói cái quái gì thế?" Jeong Jihoon nhíu mày ngước lên nhìn Han Wangho.
Han Wangho cầm kết quả kiểm tra trên bàn ném vào người hắn.
"Mày tự xem đi. Chính mình là ai cũng không biết?!"
Giấy tờ rơi lả tả trước mặt Jeong Jihoon. Hắn cầm kết quả kiểm tra, nhìn qua vài cái rồi hỏi:
"Đây là kết quả kiểm tra của tao?"
"Đương nhiên. Chứ không thì còn ai vào đây?"
Jeong Jihoon nhếch môi. Hắn lắc đầu:
"Tao không tin. Tao rõ ràng là một con người mà."
Han Wangho phải kiềm chế lắm mới không xông lên đấm vào mặt hắn. Anh nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Mày là phi nhân loại, là người của hồ ly tộc bọn tao!"
Lee Sanghyeok ở đằng sau tiến lên vài bước, nhẹ nhàng vuốt lưng cho Han Wangho bình tĩnh lại.
Jeong Jihoon nhìn thấy cảnh đó thì cả người không thoải mái, hai mắt giống như bị kim đâm. Hắn dứt khoát quay mặt sang một bên, bất cần đáp:
"Tao không phải."
Cuộc tranh cãi kết thúc bằng việc Han Wangho thôi miên Jeong Jihoon, muốn hắn biến ra đuôi hồ ly để chứng minh. Thế nhưng năm lần bảy lượt vẫn không có gì xảy ra.
"Thấy chưa? Tao đã nói tao là con người rồi mà?"
Han Wangho không để ý tới hắn, mang theo cả một bụng lửa giận xoay người rời đi.
"Sanghyeok hyung ở lại một lát được không? Em có chuyện muốn nói." Lúc Lee Sanghyeok chuẩn bị ra khỏi phòng thí nghiệm, Jeong Ji Hoon cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi.
Lee Sanghyeok không có chút biểu cảm nào, lạnh lùng nói:
"Nhưng tôi thì không có gì muốn nói với cậu."
Sau đó Lee Sanghyeok lập tức đóng cửa phòng, sải bước như bay ra khỏi ngục giam. Bên trong phòng thí nghiệm cách âm rất tốt, xung quanh Jeong Jihoon giờ không có chút âm thanh nào. Thế giới của hắn lại chìm trong im lặng tuyệt đối.
Hắn nhắm mắt, ngã người lên giường.
Sanghyeok hyung lại từ chối hắn rồi. Một giây nói chuyện cùng hắn cũng không muốn.
Tim hắn giống như bị cắt thành từng mảnh, đau đến nghẹt thở. Jeong Jihoon vùi mặt vào trong chăn, nước mắt không kìm được mà lăn dài trên má.
Trong đầu Jeong Jihoon không ngừng có giọng nói thì thầm bên tai hắn, rằng giết hết đi, giết sạch phi nhân loại, giết Lee Sanghyeok rồi người đó sẽ mãi mãi là của hắn!
BẠN ĐANG ĐỌC
𝐆𝐮𝐫𝐢𝐚 🐾 Cho tớ gặm đuôi cậu được hông? (Hoàn)
RomanceLee Minhyeong nói về Ryu Minseok: "Người xinh đẹp đáng yêu nhất tôi từng gặp. Tất cả vàng bạc châu báu tôi có được cũng không thể sánh bằng em ấy." (o'ω'o) ♡ Ryu Minseok nói về Lee Minhyeong: "Cái đuôi đẹp nhất tớ từng gặp. Nhìn là muốn cắn!" (つ≧▽≦...