24. Trốn khỏi cơn mưa

3.1K 216 35
                                    




Phuwin đi qua đi lại trong văn phòng, chốc chốc lại nhìn ra cửa xem Pond về chưa. Đây là lần đầu em mắc lỗi như này, không nghĩ lại suýt làm hỏng cả một dự án quan trọng, trong lòng lo sợ không thôi. Nghĩ đến bản thân đã gây nên rắc rối to cho anh thì hốc mắt cũng nóng lên.

Pond mở cửa bước vào thì đã thấy đôi mắt ngập nước kiềm nén của Phuwin. Có lẽ ban nãy bị First doạ đến hoảng sợ rồi.

Khép cửa lại phía sau, Pond chầm chậm đi đến chỗ Phuwin vẫn ngước mắt long lanh nhìn mình, cúi mình thấp xuống đối diện với em, bàn tay ấm áp chạm lên mái tóc mềm xoa xoa, giọng trầm nhẹ nhàng an ủi

- Đừng sợ, chẳng phải còn anh ở đây sao

Mà Phuwin vốn dĩ đang chờ anh mắng, không nghĩ đến sẽ được dỗ dành như thế này lại muốn khóc.

- Anh ơi...

Pond thấy giọt nước tràn ra bên khoé mắt thì dùng ngón tay lau cho em, giọng mềm mỏng

- Ngoan, đừng khóc, phụ anh làm việc

Em nghe anh nói vậy thì liền lấy lại tinh thần, tự dụi nước mắt vừa rơi lấm lem trên mặt, mím môi gật gật đầu với anh 

- Vâng ạ

Nếu nói mặt công việc, Pond và Phuwin khá hoà hợp với nhau. Phuwin vốn rất giỏi giang, em dù sao cũng đã được cho học qua từ nhỏ nên cũng thành thạo. Tuy nói đến đi làm để theo đuổi Pond, nhưng em không hề xem nhẹ việc của mình.

Sau khi hoàn thành nốt việc cuối cùng được giao thì trời cũng đã tối khuya, Phuwin vươn vai một cái, ngước lên thấy dáng vẻ Pond vẫn đang nghiêm túc xử lý công việc với thao tác thuần thục thì không nhịn được chống cằm nhìn lâu một chút.

Em rất thích anh khi tập trung khi làm việc, toát lên khí chất trưởng thành nghiêm nghị. Em nghĩ có phải gần đây mình đã sống nhanh quá rồi, chậm lại một nhịp, chợt bắt gặp được dáng vẻ khiến em yêu thương ban đầu.

Mi mắt Phuwin từ từ chùng xuống, sự căng thẳng cả ngày được dỡ bỏ khiến cơn mệt mỏi ập đến, em chìm vào giấc mơ, mang em trở về một mùa hạ của những năm trước.

Có bé con Phuwin theo ba đến công ty, vì mải chạy chơi không nhìn đường mà va vào một anh nhân viên mới, còn làm rơi bể kính mắt của người ta. Bé con thấy bảng tên treo trên cổ đề là "Pond Naravit Lertratkosum" nhưng người nọ lại chẳng biết em là Phuwin Tangsakyuen, không có mắt kiếng anh còn chẳng nhìn rõ mặt em. Thế là cả ngày hôm đó, em để Pond nắm góc áo mình, Phuwin đảm đương nhiệm vụ dắt anh đi đến những nơi anh cần.

"Em là con ai mà rành đường công ty hơn cả anh vậy?"

"Ba em làm lớn lắm, em hay đến chơi nên quen đó"

"Nói anh biết để anh còn đi cám ơn nào"

"Em làm hư kính anh mà, để em giúp anh"

"Thế tên gì đấy, sau này anh dắt đi uống trà sữa"

"Hì, em là Winnie, Winnie trong Winnie the Pooh"

[JoongDunk | PondPhuwin] Mùa Hạ Năm ẤyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ