Chương 98: Ta muốn bánh ngọt uyên ương!

133 11 0
                                    

Lệ Sa nhịn cười, bày ra dáng vẻ nghiêm trang, chỉ là trong mắt vui mừng không cách nào kìm được:

- Điện hạ, người thật có thể đi rồi sao?

Trí Tú mày nhíu lại:

- Ân, miễn cưỡng có thể đi một đoạn, nhưng vẫn không chịu được quá lâu, còn chưa vững chắc.

Trân Ni cũng không kiêng kị hai người Lệ Sa, ân cần dùng nội lực truyền vào ôn dưỡng kinh mạch cho Trí Tú, nhỏ giọng nói:

- Đừng vội, so với trước đã tốt hơn nhiều, luyện tập thêm mấy ngày, lại điều trị theo đơn thuốc của Dược tiên sinh, không quá nửa tháng nàng cơ bản liền sẽ đi lại vững vàng.

Trí Tú hé miệng nói:

- Ta hiểu được, chính là vất vả nàng rồi, mỗi ngày vừa chiếu cố ta, theo giúp ta luyện tập, vừa phải bận bịu xử lý chuyện trong nội cung.

Sau khi Cảnh đế băng hà, hậu cung phi tử nếu nguyện ý rời khỏi, Trí Tú liền thuận theo, cũng cấp một phần tiền bạc để các nàng sinh sống, còn phi tử không chịu rời cung, liền đưa đến chùa chiền trong cung sống hết quãng đời còn lại, thế nhưng hai vị Thục phi và Đức phi vẫn còn ở lại, phi tần mặc dù không nhiều lắm, nhưng tam cung lục diện số thái giám cung nữ không ít, tất cả chi tiêu điều hành cũng cần người chưởng quản. Những thứ này trước đây là do Tiêu quý phi xử lý, hôm nay nàng ta điên rồi, thái tử chưa kế vị, dĩ nhiên không có hoàng hậu. Trí Tú tọa ở trong nội cung, tất nhiên không thể không quản, đành phải bận rộn đến Trân Ni. Tuy nói cũng không việc gì lớn, nhưng chuyện cần xử lý không phải ít, để Trí Tú vừa áy náy vừa đau lòng.

Trân Ni ngước mắt nhìn nàng một cái:

- Nàng còn muốn khách khí với ta sao?

Trí Tú mỉm cười, cũng không nói thêm điều gì. Trân Ni biết rõ nàng đau lòng mình, nhưng hai người Lệ Sa đang ở đây, cũng không tiện đi qua ôm ấp dỗ dành nàng, liền ôn thanh nói:

- Thuốc nhanh tốt rồi, ta đi nhìn xem, nàng cùng Lệ Sa trước trò chuyện.

Thái Anh vội nói:

- Ta đi cùng quận chúa, để Lệ Sa cùng điện hạ nói chuyện thoải mái chút.

Trân Ni không có cự tuyệt, đối với Trí Tú nở nụ cười, liền ra Trọng Hoa Điện.

Trí Tú ánh mắt một mực theo Trân Ni, Lệ Sa thấy vậy nhịn không được cảm khái nói:

- Lúc trước ở Bích Ngọc Các lần đầu gặp quận chúa, ta còn có chút lo lắng, sợ nàng ấy phụ bỏ điện hạ. Hôm nay xem ra, ta còn phải thay điện hạ vui mừng, quận chúa thực đem điện hạ đau đến trong xương rồi.

Trí Tú trong mắt hiện lên một hồi ánh sáng nhu hòa, cúi đầu ấm cười, dáng vẻ hạnh phúc như vậy khiến Nhạc Dao trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc. Năm đó lần đầu gặp, tiểu điện hạ mới mười lăm tuổi, mưu trí cùng tài năng khiến nàng ngưỡng mộ không thôi, trải qua nhiều lần vào sinh ra tử, hai người cảm tình càng ngày càng sâu, đối với tiểu điện hạ, nàng chính là vừa thưởng thức vừa đau lòng. Nhìn nàng ấy bên ngoài thản nhiên trầm ổn, nhưng trong lòng lại trăm mối khổ sở lo âu, đừng nói hạnh phúc, ngay cả một tia vui vẻ đều bị đắng chát che phủ đi. Nhưng hôm nay, cuối cùng vén mây thấy nguyệt, điện hạ rốt cuộc đã đến được tháng ngày ngọt ngào ấm áp, nhìn đứa trẻ này tràn đầy hạnh phúc, trong lòng nàng cũng không nén được vui mừng.

[Chuyển Ver] [JENSOO] Trọng Sinh Chi Khanh Tâm Phó NghiễnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ